"Vậy thì anh phải hoàn toàn chịu trách nhiệm."
———
"Tri Dịch, mau lên lầu xem chút đi! Phòng làm việc của cha cậu sắp tanh bành rồi."
Từ Dương chạy lại trước mặt Lâm Tri Dịch vỗ vỗ bàn làm việc của cậu, vội vã nói: "Cái cô omega kia mang thai khoảng sáu bảy tháng, đang đứng trước phòng chủ tịch chửi ầm lên kìa, bảo an không dám động vào cô ta, cha cậu cũng không chịu ra. Hay là cậu lên xem một chút đi, chuyện này mà làm lớn lên đối với ai cũng không tốt lành cả."
Ánh mắt Lâm Tri Dịch rời khỏi màn hình máy tính đến mặt Từ Dương, rồi lại nhanh quay đi: "Thì liên quan gì đến tôi?"
Từ Dương sững sờ, khó tin nói: "... Đó dù sao cũng là cha cậu."
"Đúng rồi, dù sao cũng là cha tôi nên tôi mới nể mặt không đi hóng drama của ông ta, chừa cho ông ta chút mặt mũi." Lâm Tri Dịch di chuyển con chuột, vừa nói chuyện vừa ngồi đánh dấu mấy lỗi sai trong dự án.
Từ Dương đứng bên cạnh nửa ngày không lên tiếng, mặc dù cậu ta đã quen biết Lâm Tri Dịch nhiều năm rồi, cũng biết Lâm Tri Dịch luôn mặt lạnh tâm lạnh, nhưng lại không ngờ cậu vô tình như vậy.
Từ trước đến nay chuyện tình gió trăng của Lâm Diễn Đức chưa bao giờ là bí mật trong tập đoàn Đỉnh Thắng. Bốn năm trước, Lâm Diễn Đức bị người vợ Điền Mẫn Nghiêu phát hiện dan díu với một người mẫu nữ, tự cho là đắc thế hùng hồn tới công ty quậy loạn xạ, ồn ào cực kỳ khó xử. Cuối cùng vẫn là Lâm Tri Dịch tìm luật sư kéo bọn họ vào văn phòng, nhẹ nhàng ép sát cô người mẫu đó lui từng bước, sau đó Lâm Diễn Đức bồi thường cho cô người mẫu 100 vạn làm tiền đền bù, đồng thời mua cho Điền Mẫn Nghiêu một ngôi nhà để hả giận thì mọi chuyện mới coi như kết thúc.
100 vạn tệ ở thời điểm hiện tại (22.8.2022) là 3.421.944.667,00 Việt Nam đồng
Ai nghĩ mới bốn năm trôi qua trò hề này lại tái diễn.
"Thật ra nghĩ lại thì nếu tôi là cậu, tôi cũng không thèm đi theo chùi đít cho ông ta đâu." Từ Dương lựa lời khuyên bảo: "Nhưng dù sao Đỉnh Thắng cũng có tâm huyết của mẹ cậu, cậu cũng không muốn nhìn nó bị hủy trong tay cha cậu đúng không?"
Đầu ngón tay Lâm Tri Dịch hơi ngừng lại.
Từ Dương thừa thắng xông lên: "Hai mươi phút nữa người của tập đoàn Trọng An sẽ đến, nếu để họ trông thấy tình cảnh kia hoặc nghe được tin đồn nào đó thì chuyện hợp tác tiếp theo chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, chúng ta đã chuẩn bị hạng mục này hơn nửa năm rồi."
Điện thoại Lâm Tri Dịch rung lên hai lần, cậu cúi đầu nhìn một cái, nửa phút sau mới từ từ đứng dậy đi ra cửa. Từ Dương thấy lông mày cậu cau lại, từ đầu đến đuôi đều là dáng vẻ bị ép buộc.
Lúc Lâm Tri Dịch đi đến tầng 18, omega bụng to vẫn còn đứng trước cửa phòng làm việc của Lâm Diễn Đức, cửa phòng làm việc đóng chặt, bốn bảo an vây quanh cô ta nhìn nhau, omega hét lớn: "Mấy người tránh xa tôi ra một chút, xa thêm chút nữa, cẩn thận đứa nhỏ trong bụng tôi! Cuối cùng anh có ra đây không hả Lâm Diễn Đức? Anh có còn muốn đứa bé này nữa không?"
Đi qua khu làm việc, Lâm Tri Dịch bỗng nhiên dừng bước giơ tay chặn camera điện thoại của một nhân viên đang quay lén. Nhân viên nọ hết hồn, lắp bắp: "Tôi, tôi không có quay…"
"Có quay lại cũng không sao, nhưng một khi lộ ra ngoài, chính các bạn sẽ là người tăng ca đối phó dư luận."
Lâm Tri Dịch cong khóe miệng cười với mọi người trong khu làm việc, trong nụ cười như ẩn chứa một con dao, các nhân viên lập tức cúi đầu, vội vàng xóa ảnh và video trong album.
Omega nghe được động tĩnh sau lưng nhanh chóng xoay người lại đối đầu với con ngươi tĩnh lặng của Lâm Tri Dịch, lửa giận lập tức chỉ còn một nửa.
"Cô Yến" Lâm Tri Dịch bình tĩnh ôn hòa gọi một tiếng phá vỡ sự căng thẳng của tầng 18, cậu bước lên trước cách Yến Vũ khoảng hai ba mét: "Đến chỗ khác nói chuyện nhé."
"Tôi chỉ nói chuyện với Lâm Diễn Đức, tôi muốn gặp Lâm Diễn Đức!"
"Nhưng ông ta không muốn gặp cô" Lâm Tri Dịch cười cười, cậu lấy điện thoại ra xác nhận tin nhắn vừa gửi đến, sau đó ngẩng đầu nói: "Ông ta sẽ chỉ gặp cô trên tòa án."
Yến Vũ khẽ xì một tiếng, không thèm quan tâm.
"Cô Yến, có phải cha ruột của đứa nhỏ tên Tôn Mạnh không? Tháng trước vì gã đánh bạc thua hơn 100 vạn, cô bán sạch tất cả đồ trang sức thay gã trả nợ nhưng vẫn không đủ, bèn đánh chủ ý lên người Tổng giám đốc Lâm, đầu tiên là gửi ảnh thân mật, thấy Tổng giám đốc Lâm không quan tâm nên chạy đến đây gây sự."
Sắc mặt Yến Vũ lập tức trắng bệch, run rẩy phản bác: "Cậu nói bậy gì đó?"
"Cô Yến à, hành vi của cô đã cấu thành tội phỉ báng, và Tổng giám đốc Lâm có quyền kiện cô tội xâm phạm danh dự của ông ấy."
"Cậu có chứng cứ gì?" Yến Vũ gần như không đứng vững, hoảng hốt nhìn Lâm Tri Dịch.
"Đương nhiên là có bằng chứng, bao gồm cả quá khứ tồi tệ của ngài Tôn. Cô Yến không cần phải gấp, chờ gặp nhau trên toà án chúng ta sẽ đối chứng lại từng cái một." Sự ôn hòa trong giọng Lâm Tri Dịch dần biến mất, thay vào đó là ý cảnh cáo lạnh lẽo, ánh mắt cậu cũng trở nên lạnh lùng: "Cô Yến có biết ở đây là nơi làm việc, nếu như cô vẫn còn tiếp tục dây dưa không ngớt, chúng tôi sẽ lập tức báo cảnh."
Yến Vũ không nghĩ tới mọi chuyện sẽ phát triển thành như vậy, cô ta cố giả vờ bình tĩnh chỉ vào cửa văn phòng Tổng giám đốc, cao giọng nói: "Lâm Diễn Đức quen thói ăn vụng, đây lại là tính toán của anh ra chứ gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!