Tối đến , Shiho không thể ngủ được nên đã đi dạo . Cô đi được một lúc thì gặp Rei hình như cũng không ngủ được . Rei đi đến cạnh cô vẫn với giọng nói lạnh lùng đó nhưng lại có chút gì đó ấm áp :
- Không ngủ được à ?
Cô nhìn anh trả lời :
- Đúng vậy ! Cậu cũng vậy ư ?
Rei gật đầu nhẹ . Anh và cô cùng nhau đi dạo . Anh nói mà không quay sang nhìn cô . Giọng nói có chứa phần quan tâm điều khá hiếm thấy ở Anh chàng lạnh lùng này :
- Vẫn còn buồn vì chuyện Sáng nay ?
Cô im lặng . Thấy cô im lặng Rei biết ngay mình đã nói đúng . Anh ngứơc nhìn lên bầu trời đêm nói :
- Cảnh đêm hôm nay thật đẹp !
Cô ngẫn mặt lên nhìn bầu trời đầy sao cười nhẹ nói :
- Phải !
Rei nhẹ giọng nói :
- Cảnh đẹp có thể khiến người ta vui vẻ quên đi những phiền muộn trong lòng . Quên đi những nỗi đau !
Cô mĩm cười chua sót nói :
- Nếu thật sự có thể quên dễ dàng như vậy thì trên đời sẽ không tồn tại thứ gọi là đau thương !
Anh trầm giọng nói :
- Có lẽ vậy ! Nhưng nếu thật sự không quên được thì phải dũng cảm đối mặt với nó , vượt qua nó . Con người dù gì cũng phải sống tiếp !
Cô nhìn anh cười nói :
- Có lẽ cậu nói đúng ! Con người dù gì cũng phải sống tiếp !
Anh nhìn bầu trời đầy sao nói :
- những ngôi sao lấp lánh ấy thật đẹp , chúng thật tự do , vô lo vô nghĩ !
Cô cười nói :
- Đúng ! Chúng không giống như chúng ta ! Nhiều khi Tôi ước mình là 1 vật vô chi vô giác ! Như vậy thì không cần phải quan tâm đến chuyện gì cả !
Anh mĩm cười . Đây là lần đầu tiên cô thấy Rei cười . Nó rất ấm áp khác hẳn so với vẻ mặt lạnh lùng thường ngày của Rei . Cô nhìn anh mĩm cười nói :
- Cậu nên cười nhiều một chút !
Anh nhìn cô nói :
- Từ khi cha mẹ tôi mất thì đây có lẽ là lần đầu tiên tôi cười . Tôi cũng không biết tại sao khi ở bên cậu lại có cảm giác ấm áp như vậy !
Shiho ngạc nhiên , rồi nhìn anh bằng một ánh mắt thương cảm , Anh cũng giống như Cô , điều vô cảm kể từ khi người thân mất đi . Kể từ khi Chị gái Cô Akemi chết , có lẽ Cô đã không còn cười 1 cách đúng nghĩa , nhưng Shinichi , chính Cậu ta đã cho Cô có lại được nụ cười nhưng Hôm nay cũng là Cậu ấy lấy đi nụ cười đó từ Cô .
- Cậu cũng mất đi người thân sao ?
Nhìn thấy Rei trầm mặt , có vẻ nhớ về quá khứ đau khổ lúc trước của mình , có lẽ Cô đã chạm vào nổi đau của Anh :
- Xin lỗi vì đã chạm vài nỗi đau của Cậu !
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!