Trong đại sảnh rộng rãi sáng trưng, Alice bị vô số người vây quanh.
Trong những người này có ba vị phó hội trưởng của phân hội Toán Học thành Yapool, vài vị chấp sự cao cấp, những người còn lại đều là những học giả có tiếng tăm lừng lẫy tại thành Yapool, ngay cả người dì Nyxia mà nàng kính trọng nhất cũng chỉ có thể đứng lặng thinh trong một góc.
Alice chưa từng trải qua trường hợp như vậy, do khẩn trương nên lòng bàn tay của nàng đầy mồ hôi nhễ nhãi.
Sắc mặt Calvin nghiêm túc nhìn chằm chằm vào nàng, hắn hỏi: "Tiểu thư Alice, vừa rồi cô vẫn một mực đi bên cạnh ngài Blair, cô biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra hay không?"
Alice nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói: "Vâng, đó là do Fitch Howard khiêu khích Blair... ngài Blair, đồng thời dùng những lời khó nghe để nhục mạ hắn, về sau ngài Blair đánh cược với Fitch, hắn nói, nếu như Fitch có thể trả lời được vấn đề của hắn, hắn sẽ đưa huân chương vinh dự cho Fitch..."
Sau khi Calvin nghe xong lời nói của Alice, hắn quay sang liếc mắt với một ông lão khác, trên mặt lộ nụ cười khổ.
Lần này gia tộc Howard tự mình chọc phải tổ ong vò vẽ rồi!
Đầu tiên, bọn người Douglas khó xử tiểu thư Britney, sau đó Fitch lại vô tri khiêu khích và nhục mạ Blair, bọn hắn thật sự cho rằng học giả vinh dự có thể giải quyết Câu Đố Laus, giải đáp bài toán chín cây là dễ bắt nạt như vậy phải không?
Từ vừa rồi Blair đứng ra thay mặt cho cô giáo của hắn, Calvin liền biết, đối mặt với loại khi nhục này, hắn không phải là người sẽ nuốt giận vào bụng, nhưng cũng không nghĩ tới, hắn không động tay thì thôi, vừa ra tay lập tức cho gia tộc Howard và phái Số một kích trí mạng.
Sự phát hiện con số thần bí này triệt để phá hủy học thuyết căn bản của phái Số, sự đả kích này đối với Số phái tới nói chính là trí mạng. Nửa tiếng trước, bọn người Douglas đã rời khỏi nơi này, hiện tại gia tộc Howard có thể đã rối loạn thành một bầy.
Để nhóm người Calvin vừa tức vừa bất đắc dĩ chính là thằng nhóc tên Blair kéo cả gia tộc Howard và toàn bộ giới toán học vào vũng bùn khủng hoàng, thế mà bản thân hắn lại lén lút chuồn mất, quẳng lại mớ bòng bong cho hiệp hội Toán Học
------ đây là chuyện người bình thường nên làm sao?
Chuyện này một ngày không giải quyết, giới toán học một ngày vẫn còn hỗn loạn, Calvin thở sâu một hơi, nhìn xem hai gã phó hội trưởng khác, nói ra: "Sáng mai, chúng ta đi học viện Thánh Donas một chuyến..."
Buổi giao lưu học thuật lần này kết thúc muộn hơn so với dĩ vãng, khi tất cả các học giả kéo thân thể rã rời của mình trở về, nằm ở trên giường lại không tài nào chợp mắt được, lúc này gia tộc Howard đã hoàn toàn hỗn loạn.
Vừa nãy, Douglas từ buổi giao lưu trở về mang theo tin tức khiến cả gia tộc Howard chấn kinh và sợ hãi.
Trong buổi giao lưu đêm nay có người tìm ra một "Con số ma quỷ" không thể dùng số nguyên hay phân số của số nguyên để biểu thị.
Điều này đi ngược lại quan niệm của phái Số, trên thế giới không có khả năng xuất hiện chiều dài không thể dùng số biểu thị được, giải thích duy nhất chính là gia tộc Howard và phái Số sai, trên thế gian này, ngoại trừ số nguyên và phân số của số nguyên còn tồn tại một loại số khác nữa.
Nếu thật sự như vậy, phái Số sẽ phải đứng trước nguy cơ lớn nhất bọn hắn từng gặp phải từ khi thành lập cho đến nay, nếu như bọn hắn không tìm ra được lời giải của đề toán này, học phái rất có thể phải giải tán.
Đêm đã khuya, nhưng gia tộc Howard không người nào đi ngủ, tất cả mọi người đang cặm cụi tính toán trong phòng, hy vọng nhờ lý luận của phái Số tìm ra con số này, trợ giúp gia tộc vượt qua nguy cơ trước mắt.
Trong phòng Douglas, hắn vùi đầu trước bàn đọc sách, hai tay vò lấy mái tóc của mình, cắn răng nói: "Cha, cho con thêm chút thời gian, con nhất định có thể tìm ra con số này..."
"Không cần tìm." Tử tước Howard lắc đầu: "Con số ma quỷ không thể dùng phân số của số nguyên biểu thị, các ngươi không có khả năng tìm tới."
Douglas ngẩng đầu nhìn hắn, cả kinh nói: "Cha..."
"Chuyện này ta đã sớm biết." Tử tước Howard nhìn hắn, nói: "Chuyện này phát hiện sớm nhất là do anh trai của ngươi, Abell."
"Anh Abell!" Douglas biến sắc, cả kinh hỏi lại: "Anh ấy không phải mất tích sao!"
Cái tên Abell Howard, tại toàn bộ giới toán học, đều không ai không biết, không người không hay.
20 tuổi nhận được giải Edwin, 21 tuổi trở thành học giả vinh dự của hiệp hội Toán Học, được vinh dự gọi là thiên tài toán học đương thời, thời điểm ấy, hắn là niềm kiêu hãnh của toàn bộ gia tộc Howard.
Tuy nhiên ba năm trước, trong một lần đi công cán bên ngoài, Abell Howard bỗng nhiên biến mất một cách bí ẩn, từ đó đến nay rốt cục không có tin tức gì về hắn, gia tộc Howard và hiệp hội Toán Học đều đã từng phái người tìm kiếm hắn, nhưng thủy chung không tìm được tung tích của hắn.
Ba năm thấm thoắt trôi qua, gia tộc đã chấp nhận hắn gặp tai nạn bên ngoài, thời gian ba năm, áng sáng thiên tài cũng trở nên ảm đạm, mà Douglas bắt đầu bộc lộ tài năng của mình, là thiên tài mới của gia tộc Howard, hắn cũng dần dần được xem là người cầm lái đời sau của gia tộc...
Mặc kệ bên ngoài khen ngợi hắn như thế nào, trong trong lòng Douglas vẫn hết sức rõ ràng, chênh lệch giữa hắn và thiên tài chân chính lớn cỡ nào.
Tử tước Howard không trả lời vấn đề của hắn, mà lắc đầu, nói: "Phát hiện của Abell sẽ mang đến tai ách cho cả gia tộc Howard và phái Số, ta đã từng cho rằng không để cho tin tức này truyền đi sẽ có thể tránh né tai ách này, không nghĩ tới, vẻn vẹn ba năm sau, con số u linh vô lý kia lại lờn vờn xuất hiện làm cho người ta hoảng loạn..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!