Chương 110: Alice quyết định

Calvin đứng tại chỗ, trầm mặc một lát, đoạn nhìn về phía Trần Lạc, nói: "Ngài Blair, chúng ta có thể lại thêm tiền."

Mặc dù Trần Lạc có chút ý động, nhưng việc này thật không phải là vấn đề tiền bạc.

Lấy trình độ của các học giả ở đại lục Thần Ân, mặc kệ hắn giải thích con rùa của Zeno từ góc độ nào cũng sẽ có người chết.

Phải biết, xem như ở hiện đại, các lập luận liên quan tới nghịch lý này cũng chưa từng ngừng lại.

Trần Lạc lắc đầu, nói: "Lần này không phải vấn đề tiền bạc."

Calvin rời đi trong tràn ngập tiếc nuối, Trần Lạc nhìn chiếc rương chất đầy tiền trên đất, khẽ thở dài một hơi.

Số tiền kia không phải hắn không có năng lực kiếm, mà là hắn không thể kiếm. Cho dù hắn là vì học giả ở đại lục Thần Ân truyền bá tri thức, nhưng nếu không để ý trình độ của bọn họ, cưỡng ép áp đặt những quan niệm vượt mức thời đại này lên bọn họ, đối với bọn họ mà nói, đây là một trận tai ách.

Britney cầm một trang giấy đi vào phòng Trần Lạc, nàng nhìn Trần Lạc một chút, nói: "Blair, cô có một ý nghĩ về vấn đề rùa đen, nếu như khi số lần chia nhỏ gần tới vô cùng, số hạng cuối cùng này hẳn rất nhỏ, có thể hay không xem nó bằng 0..."

Cho tới lúc này, Trần Lạc mới phát hiện, từ một khắc hắn thả ra con rùa đen của Zeno trở đi, có một số việc xem như hắn không làm, cũng có người sẽ làm thay hắn.

Advertisement / Quảng cáo

Cô Britney đang tự hỏi vấn đề về vô cùng bé. Theo lý thuyết, cái này đã gần thuộc về phạm trù toán học hiện đại.

Nếu như không có hắn can thiệp, sự phát triển của toán học trên đại lục Thần Ân hẳn giống như một thế giới khác, tiến hành theo chất lượng, từng bước từng bước phát triển.

Mặc dù phương hướng phát triển không nhất định giống với Địa Cầu, nhưng đại thể không nên chênh lệch quá nhiều.

Khái niệm về giới hạn và vô cùng bé tuyệt đối không phải còn dừng lại ở giai đoạn tô vẽ giống như phép dựng hình bằng thước kẻ và compa, có lẽ là chuyện suy tính.

Sự phát triển của toán học này tựa hồ phát triển theo một hướng rất kỳ quái.

Giới hạn liên quan đến quá nhiều thứ, giải thích hết sức phiền phức. Hơn nữa trước lúc đó, hắn cần phổ cập cho cô Britney một ít khái niệm cơ sở trước đã.

Đây cũng không phải là chuyện hai ba câu thì có thể nói rõ ràng.

Lúc Trần Lạc không biết phải làm thế nào trả lời cô Britney, Isabella bỗng nhiên từ bên ngoài đi tới, nàng thấy số tiền trong rương chồng chất như núi, kinh hãi nói: "Blair, cậu đi cướp bảo tàng của Cự Long hả?"

Trần Lạc tức thời dời đi chủ đề, nhìn các nàng, nói: "Chúng ta ra ngoài dạo phố đi, hôm nay tất cả chi phí đều do em trả..."

...

Học giả của Gaya từ thành Yapool chạy trối chết về trở thành câu chuyện buồn cười lớn nhất gần đây của giới toán học.

Bọn họ muốn đả kích sự tự tin của học giả Lorrain, ngược lại bị dao động nền tảng tín ngưỡng của học phái, xám xịt quay về nước.

Vấn đề kia dao động quan niệm của rất nhiều học phái Gaya, cũng làm cho học giả Lorrain rơi vào hoài nghi bản thân thật sâu.

Nửa tháng trôi qua, vấn đề này vẫn chưa được giải quyết.

Trong nội bộ hiệp hội Toán Học, rùa đen của Blair đã trở thành đề tài tuyệt đối không được thảo luận.

Đối với việc thảo luận sâu hơn về đề tài này sẽ làm dao động nghiêm trọng nền tảng của toán học. Vì ổn định tín ngưỡng của các học giả toán học, các vị đại học giả rơi vào đường cùng mới đưa ra quyết định này.

Bọn họ không thể giải quyết được vấn đề này, ngoại trừ tránh nó đi, không còn biện pháp thứ hai.

Sau chuyện này, cái tên "Blair Ma Quỷ" cũng bị triệt để ngồi vững trong giới toán học.

Chẳng qua ma quỷ ở đây cũng không phải mang ý nghĩa xấu, hắn là ma quỷ, cũng là anh hùng của Lorrain.

Hắn vãn hồi vinh quang cho vương quốc, hung hăng đả kích học giả Gaya phách lối, khiến cho rùa đen cháy hàng ở thành Yapool, giá cả so một tháng trước còn cao gấp mười mấy lần...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!