Nhưng trên thân thể nữ tử này chỉ có quang vựng ở hậu thiên thất tầng, nhưng thâm sâu hơn bên trong một chút quang vựng lại đạt tới hậu thiên bát tầng, cuối cùng ở trong cùng lại là hậu thiên cửu tầng!
Lâm Lạc hoàn toàn không cách nào xác định tu vi thực sự của đối phương là bao nhiêu, có thể nói là hậu thiên thất tầng, cũng có thể nói là bát tầng, thậm chí là cửu tầng!
Đây là điều hắn chưa từng gặp bao giờ!
- Tốt tốt tốt, Lâm Lạc ngươi còn dám ra đây!
Ánh mắt Lâm Đông Lưu lạnh lẽo, chỉ vào Lâm Lạc:
- Nhị đệ của ta cho dù bất tài, cũng không cần ngươi tới giáo huấn, đừng trách đại ca như ta tới đây lấy lại công đạo cho hắn!
- Lời này nói không đúng, ta dù gì cũng là tộc huynh của Đông Bình, hắn bất kính đối với ta, ta tự nhiên phải giáo huấn hắn một chút!
Lâm Lạc không chút hoang mang.
- Hừ, vậy ta cũng là tộc huynh của ngươi, ngươi còn không hướng ta hành lễ vấn an!
Lâm Đông Lưu dùng lời nói của Lâm Lạc tới phản kích hắn.
- Ta là trưởng tôn của Lâm gia, địa vị tôn sùng, theo như gia quy ngươi phải hướng ta vấn an, mà không phải đảo lại! Lâm Đông Lưu, ngươi dù sao cũng lớn hơn đệ đệ của ngươi mấy tuổi, chẳng lẽ sống lên thân cẩu rồi?
Lâm Lạc mỉm cười, nói chuyện vô cùng cay độc.
- Hỗn trướng!
Lâm Đông Lưu giận dữ phát run cả người, nhưng lời nói của Lâm Lạc cũng không phải già mồm át lẽ phải, chỉ cần một ngày Lâm Hành Nam còn là gia chủ thì Lâm Lạc vẫn là trưởng tôn của Lâm gia, là địa vị cao nhất trong giới tuổi trẻ Lâm gia!
Bị Lâm Lạc chiếm đạo lý trong đại nghĩa, nếu cùng Lâm Lạc tiếp tục tranh luận chỉ sợ ngày càng thêm bất lợi! Lâm Đông Lưu rất nhanh liền tỉnh táo lại nói:
- Ta lấy thân phận một ca ca, hướng Lâm Lạc tộc đệ lãnh giáo một chút!
- Chậm đã!
Bạch y nữ tử đột nhiên nhẹ nhàng tiến lên, ngăn trở Lâm Đông Lưu:
- Nếu như hai vị là người một nhà, cần gì phải đao kiếm cùng hướng, thủ túc tương tàn?
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lập tức chuyển thành nhu hòa, hừ nhẹ một tiếng:
- Nếu như Nhược Hoa tiểu thư đã mở miệng, Đông Lưu tự nhiên không lý do không tuân theo!
Hắn đi tới hướng Lâm Lạc, hạ giọng nói:
- Nếu ngươi dám tham gia buổi luận võ tế điển, ta sẽ đem tay chân của ngươi toàn bộ đánh đứt, cho ngươi biến thành phế vật một lần nữa!
Hắn lộ ra dáng tươi cười âm trầm, đi tới bên cạnh bạch y nữ tử làm ra động tác như mời:
- Nhược Hoa tiểu thư một đường phong trần, Đông Lưu mời tiểu thư đến an bài chỗ ở nghỉ ngơi!
Bạch y nữ tử gật gật đầu, như có thâm ý liếc mắt nhìn Lâm Lạc, nhẹ nhàng quay người lại cùng Lâm Đông Lưu sóng vai rời đi.
Thẳng tới khi hai người đi xa, Lâm Lạc đột nhiên có cảm giác như trút được gánh nặng.
Nữ tử được xưng là Nhược Hoa tiểu thư thật sự quá nguy hiểm!
Đặc biệt ánh mắt cuối cùng của nàng giống như có thể chứng kiến tận sâu trong linh hồn của Lâm Lạc, làm Lâm Lạc cảm thấy áp lực cường đại, tựa hồ nàng nhìn rõ toàn bộ bí mật của hắn. Hơn nữa trình tự tu vi quỷ dị của nàng làm Lâm Lạc tràn ngập kiêng kỵ, thẳng sau khi đối phương rời khỏi hắn mới nhẹ nhàng thở ra!
Nữ nhân kia rốt cục lại có thân phận gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!