An Thúy nhận được cha mẹ thông tri, kêu cô về nước, An Thúy liền biết, cốt truện chủ tuyến của phó bản này bắt đầu rồi.
Cha mẹ hai nhà đã ngầm thương lượng xong, sau khi An Thúy trở về, liền bị Mạnh tiên sinh cùng Mạnh phu nhân lôi kéo một người nắm một bàn tay của cô, thật cẩn thận nói chuyện này với cô.
Bởi vì chuyện này đối với một thanh thiếu niên thì xem như một sự kiện rất lớn, cho nên đối với việc nữ nhi của mình không hoạt bát hiếu động như trước, cũng không cảm thấy có gì không đúng, có lẽ còn phải lại tiêu hóa tiêu hóa mới có thể chấp nhận được.
Buổi tối ngày hôm sau, người hai nhà hẹn ra ngoài cùng nhau ăn cơm tối, chính thức nhận thân.
Yến gia tới khách sạn trước, khách sạn này là do bọn họ định, là khách sạn của học trò lão gia tử Yến gia điều hành.
Biểu tình trên mặt bọn họ khác nhau, rốt cuộc thì đứa con gái có quan hệ huyết thống chân chính kia, đối với bọn họ vẫn là một người xa lạ, chờ một chút nữa nên phản ứng thế nào mới không xấu hổ hoặc là kỳ quái, hoàn toàn không biết a.
Gia trưởng Yến Văn Thanh mang mắt kính thoạt nhìn rất nho nhã, châm trà cho vợ, Cam Lan nhận chén trà chồng mình đưa qua, thở dài một hơi, "Nghe nói là một cô nương rất hoạt bát, xem bộ dáng vợ chồng Mạnh tiên sinh, chắc là phi thường sủng nịch như bảo bối.
"
"Nữ nhi nhà ai không phải bảo bối, Yến Thư nhà chúng ta cũng là bảo bối.
"
Yến Văn Thanh nhìn về phía nữ hài an an tĩnh tĩnh ngồi trong một góc, thoạt nhìn văn tĩnh gầy yếu, làm người đau lòng kia.
Cam Lan nhìn Yến Thư một cái, gật đầu nói: "Ừ.
"
Nhìn như không có gì, nhưng kỳ thật Cam Lan có ý gì bọn họ đều minh bạch.
Thư gia là gia đình dòng dõi thư hương, có yêu cầu rất cao đối với con cái, khi Yến Thư còn rất nhỏ, Cam Lam rất là nghiêm khắc với cô ta, mà Yến Thư cũng không làm bà ta thất vọng, trở thành niềm kiêu ngạo của bà ta.
Kết quả Yến Thư lại không phải con ruột bà ta, mà là Mạnh Kiều, bà ta nghe nói, tiểu cô nương đó bị sủng hư nên tính cách có phần không đáng tin cậy, thành tích cũng không quá tốt, dường như cũng không có phương diện gì tương đối xuất sắc.
Nhiều năm như vậy cũng không dưỡng dục cô, cho nên biến thành cái dạng gì thì bà ta cũng không thể chỉ trích, vấn đề là bà ta cũng biết chính mình không thích loại hình này, cô hiện tại là bảo bối nhà người khác, mặc dù mình là mẹ ruột, cũng không quản giáo quá nhiều.
Nhưng bà ta thật sự lo lắng không biết nên ở chung với con gái có loại tính cách, phẩm chất hoàn toàn không hợp tâm ý mình này như thế nào, lo lắng miễn cưỡng ở chung, hai bên sẽ khó chịu, vạn nhất lộ ra dấu vết gì, thì chỉ thêm thương tổn cùng oán hận.
Chính lúc đang ưu sầu, thì nhìn thấy con trai cúi đầu xem di động đến mê mẩn, mày nhăn lại: "Yến Thành, bọn họ sắp tới rồi, con không nên luôn cầm di động.
"
Trước kia Yến Thành cũng không có mê chơi di động như vậy, hiện tại mỗi ngày đều cầm di động, ăn cơm đánh răng cũng không rời.
"Còn chưa tới.
Chừng nào tới con sẽ buông.
" Khẩu khí Yến Thành ôn nhu nói, hai mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm màn hình di động không rời, hắn ta hiện tại nghiễm nhiên đã trở thành fan của thiếu nữ kia rồi, vốn dĩ tài khoản này của hắn cả ngày không phải đăng thi họa thì cũng là ảnh liên quan tới văn học, cũng không đặc biệt sinh động, nhưng gần đây mỗi ngày ba bữa, tất cả đều có quan hệ với An Thúy, còn lập nhóm, mà hắn ta còn là trưởng nhóm nữa.
Bây giờ cả ngày đều rất bận rộn.
"Anh trai bây giờ cả ngày vội vàng truy tinh đâu.
" Yến Thư bất đắc dĩ nói.
Trước khi cô ta thông qua khe hở thời không tiến vào không gian này đã dùng năng lực dự đoán nên đã biết nào đó sự tình, nhưng cũng không thể biết toàn bộ, cho nên cô ta biết chuyện người hai nhà ôm sai con, và khi nào sẽ phát hiện chuyện này, nhưng không biết cụ thể chi tiết, cho nên cô ta cũng không biết thế giới này có phải hay không vốn dĩ có một thiếu nữ siêu cấp anh hùng như vậy.
Yến Thành lập tức nói: "Anh không có truy tinh, cô ấy là chiến sĩ và anh hùng, không phải minh tinh.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!