Tối muộn, tụ hội cũng dần dần đi tới kết thúc.
Mọi người trao đổi phương thức liên lạc lẫn nhau, người sớm hợp ý thì đã xưng huynh gọi đệ, còn lưu luyến không rời khi chia tay.
Trước khi Tào Mãnh cùng các bạn học lên xe buýt đã bị Tào Kiêu gọi lại.
"Em tiến bộ rất lớn, biểu hiện thật sự xuất sắc, nếu về nhà thì cha cũng sẽ khen ngợi em." Tào Kiêu nói.
Tào Mãnh dừng một chút, nói: "Không cần."
Giữa mày cũng đã trở nên đạm nhiên, cũng không có chút cảm xúc giận dỗi hoặc là oán hận nào.
Đã từng cậu ta xác thật bởi vì cha bất công mà cảm thấy phẫn nộ ủy khuất bức thiết muốn được ông ấy tán thành.
Nhưng mà sau khi trải qua những chuyện này, ở trong sân vận động lấy tư thế quan sát nhìn đám người phía dưới kinh hoảng thất thố, thể nghiệm đến sinh mệnh yếu ớt, cảm nhận được ánh mắt cảm kích tán thành của những người khác, thì hắn đã không còn giống như ếch ngồi đáy giếng.
So với sự tán thành của người cha bất công, thì trên thế giới này càng có nhiều sự tình ý nghĩa đáng giá mà hắn có thể làm.
Tào Kiêu nhìn hắn, giữa mày phảng phất như ẩn ẩn có một tia vui mừng, "Rất tốt."
Hai chiếc xe buýt mang theo các học sinh Thanh Nham trở lại trường.
Khi tới thì lòng bọn họ tràn đầy khẩn trương, mang theo chút ấu trĩ muốn khoe ra thứ tốt cùng với một tia sợ hãi với một đám người.
Hiện giờ nhìn lại thì kỳ thật chẳng qua là đi có bốn năm ngày, bọn họ đã trưởng thành.
Trường học ở vùng ngoại thành, an tĩnh phong bế phảng phất như là đại biểu cho bọn họ bị người nhà vứt bỏ kia, đã trở nên không còn lạnh băng đáng sợ nữa.
Tương lai của bọn họ bây giờ đã có ánh sáng.
……
Ác mộng của Nguyên Thanh Ninh bắt đầu rồi.
Sau khi chuyện Tạ Oánh Oánh là dưỡng nữ Nguyên gia lộ ra, thì việc cô ta cũng là dưỡng nữ Nguyên gia tự nhiên cũng bại lộ.
Nếu không có sự tồn tại của An Thúy, có lẽ cái thân phận này có thể làm cô một bước nhảy ba bậc, đi đến đây hấp dẫn chú ý nhất đến đấy.
Hiện tại cô ta xác thật cũng là đi đến đâu cũng là người được chú ý nhất, nhưng mà cái mọi người chú ý lại không phải cô ta, mà là quan hệ chị em trên danh nghĩa với An Thúy.
Mỗi một lần phỏng vấn, mỗi một tiết mục, tất cả những người nói chuyện với cô ta, cuối cùng đều nhất định phải hỏi một câu về An Thúy, thậm chí là người tới hiện trường tiết mục xem cô ta ca hát, cũng có fans An Thúy.
Thời điểm may mắn được điểm danh đứng lên hưng phấn đến toàn thân run rẩy, nói người ta thích nhất sùng bái nhất là Tạ Oánh Oánh, muốn thỉnh ngươi giúp ta nói với Tạ Oánh Oánh là……
Việc này đối với người đại diện Tôn Lợi của cô ta là phi thường thích nghe ngóng, "Vốn đang cho rằng sau khi Tạ Oánh Oánh thành quốc bảo sẽ xuống tay với công ty chúng ta, không ngờ tới cô ấy không những giơ cao đánh khẽ, mà cô còn nhận được không ít lợi ích từ cô ấy!"
Sắc mặt Nguyên Thanh Ninh khó coi nói: "Tôi được lợi gì từ cô ấy?"
Trong lòng Tôn Lợi tràn đầy vui vẻ, không chú ý tới sắc mặt của cô ta, nói: "Cũng không nhiều lắm đi? Bộ điện ảnh kia của cô không phải tôi đã từng nói sao, nhưng mà đạo diễn lại quay không tốt, cốt truyện cũng tệ đến mức ta đều nhìn không được, nhưng lại kiếm lời rất nhiều từ phòng bán vé, còn không phải là bởi vì hướng về Tạ Oánh Oánh, em của cô sao? Bọn họ tìm không thấy Tạ Oánh Oánh, không chỗ phát tiết yêu thích của bọn họ đối với cô ấy, cho nên quay đầu yêu ai yêu cả đường đi nha.
Còn có những đại ngôn quốc tế đó, vốn dĩ người cạnh tranh nhiều như vậy, nơi nào là có thể cho cô, kết quả cũng là bởi vì những lão tổng đó thích Tạ Oánh Oánh, cho nên cho cô.
Còn có, bộ trước mắt đang lên kế hoạch quay được toàn thế giới chú ý nhất, tiền đầu tư số trăm triệu N tệ 《 Transformers 》, cô có thể bắt lấy nữ chính, cũng là vì đạo diễn là……"
"Đủ rồi!!"
Tôn Lợi sợ tới mức trừng lớn đôi mắt, buồn cười giống như ếch xanh.
Nguyên Thanh Ninh đuổi Tôn Lợi ra chung cư, đem đồ vật có thể đập trong chung cư đều đập nát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!