Chương 44: Phó Bản Thứ Ba Anh Hùng Đời Thứ Hai 16

Sân vận động đã huỷ hoại toàn bộ, Toàn Anh Hội không thể không dừng lại giữa chừng.

Hiện trường một mảnh hỗn độn, thương vong cũng có, nhưng không quá nghiêm trọng.

Xe cứu thương tới tới lui lui, trên mạng một mảnh sôi trào, các quốc gia toàn cầu có internet đều đang nghị luận chuyện này.

Cái này vốn nên là một hồi sự kiện người ngoài hành tinh xâm lấn khiến cho xã hội khủng hoảng, nhưng mà bởi vì biểu hiện xuất sắc của An Thúy cùng đám người Tào Mãnh, nên mọi cảm xúc hưng phấn của mọi người đã ép khủng hoảng xuống.

Bởi vì bọn họ nhìn đến không phải là nhân loại yếu ớt vô lực đối mặt với kẻ xâm lược ngoài hành tinh, mà là một hồi phản sát xuất sắc.

Tất cả mọi người đều ý thức được, địa cầu có năng lực tự vệ cùng phản kích!

Bởi vậy cho nên sau khi trải qua chuyện này, nhân tâm nguyên bản đang nóng nảy bất an ngược lại đều yên ổn xuống.

Video các chiến sĩ cơ giáp hiện thân cứu trợ xuất sắc trong sân vận động cùng An Thúy chiến đấu trên không trung bên ngoài sân vận động đang điên cuồng truyền bá, tài khoản Tạ Oánh Oánh được tất cả mọi người người trong nước chú ý, còn có rất nhiều người nước ngoài trèo tường đăng ký tài khoản chú ý cô, số fans trong vòng vài phú liền vượt qua lượng fans của minh tinh M quốc hot nhất, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên, cho nên server mạng xã hội tải không được, trong một phút cũng không biết sập bao nhiêu lần, còn phải bị mấy người vào không được điên cuồng nhục mạ vô dụng.

[ Tạ Oánh Oánh quá soái đi a a a a a a, đây là thần tiên hạ phàm sao!!! ]

[ A a a a a a a một màn cuối cùng soái đến mức ta cũng khóc luôn a a a, mụ mụ con trai bất hiếu con phải gả cho cô ấy a a a a a!! ]

[ Ô ô ô ô ô thiếu chút nữa là xem video đến khóc chết, lúc sau lại bị tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ Thanh Nham soái khóc, vì ngăn cơn sóng dữ mà dùng thân thể chống đỡ sân vận động thật là quá soái ô ô ô……]

[ Về sau ai nói thêm câu người Thanh Nham là phế vật nữa thì lão tử nhất định hóa thân thành chó điên cuồng đuổi theo cắn hắn! ]

[ Các học viên của học viện quân sự khác cũng rất tuyệt, rõ ràng đều vẫn còn là một đám học sinh, nhưng ở thời điểm sân vận động sắp sập xuống còn bình tĩnh mà chỉ huy quần chúng lui lại, cứu giúp người bệnh, nhìn thấy cả người bọn họ toàn là mặt xám mày tro, cảm động đến khóc ra tới oa ô ô ô……]

[……]

Cơ hồ là tất cả mọi người đều vì chuyện này mà cảm thấy kích động cùng hưng phấn, chỉ có trong đầu Nguyên Thanh Ninh nghĩ vì cái gì mà Tạ Oánh Oánh không chết, chẳng lẽ cô là con gái ông trời sao?

Đồng thời trong lòng cô ta cũng dâng lên một loại tuyệt vọng, bởi vì cô ta ý thức được chính mình cùng cô có chênh lệch rất lớn, chỉ có thể không ngừng hối hận, sớm biết rằng không nên ép cô đi trung học Thanh Nham……

Trung học Thanh Nham……

Nguyên Thanh Ninh hận đến mặt mày vặn vẹo, lúc này, cơ hồ là đã không có người nghĩ đến chuyện trung học Thanh Nham là trường học không lên được mặt bàn, cũng không có người lại rối rắm việc những người đó trước đây đều là đứa học sinh hư không nghe lời còn từng vi phạm pháp luật.

Nhưng mà dựa vào cái gì? An Thúy thì thôi, ngay cả học sinh của một trường rách nát như vậy chẳng lẽ đều may mắn hơn cô ta sao?

Đó chính là một khu ngục giam lạnh nhạt, huấn luyện viên, lão sư, học sinh, mỗi một người đều mặt mày ghê tởm, đám học sinh dự thi đó, cô ta còn nhớ rất kỹ từng gương mặt của bọn họ, bởi vì bọn họ đã từng hoặc là khi dễ cô, hoặc là làm như nhìn không thấy lời cầu cứu của cô, lạnh nhạt đáng giận, đặc biệt là Tào Mãnh, bởi vì hắn, mà chính mình bị Tần Lệ đối đãi như thế!

Những người này, tất cả đều là rác rưởi của xã hội, nên cả đời phải mơ màng hồ đồ tầm thường vô vị mà sống hết đời, hiện tại cư nhiên lại được tẩy trắng, trở thành thiếu niên tốt được toàn dân chú ý?!

Nếu không phải cô ta đã từng tự mình trải qua, nhìn thấy ánh mắt lạnh nhạt, gương mặt lãnh khốc cùng bộ dáng hung ác khi đánh nhau của họ, thì đã cho rằng ký ức của mình có phải đã xảy ra rối loạn hay không, tất cả những thứ đã từng trải qua đó đều là ảo giác của cô ta, những người này xác thật đều là thiếu niên nhiệt huyết đáng yêu lại chọc người đau như thế.

Nhưng mà những cái đó rõ ràng không phải ảo giác! Kia rõ ràng là những việc cô ta tự mình trải khắc sâu vào ký ức!

Vẫn là những người này, vẫn là trường học như thế, nhưng vì sao lại như vậy sau khi cô ta tiến vào, mà Tạ Oánh Oánh đi vào thì là như thế này?

Lúc này, máy tính bảng trên bàn đột nhiên nhảy ra thông báo, là ảnh đế mà cô ta rất thích đăng tin ở trên mạng xã hội, cô ta nhìn thoáng qua, liền nhìn thấy ảnh đế nói: [ Người ưu tú chân chính không chỉ sẽ làm chính mình ưu tú, mà còn sẽ khiến cho người khác ưu tú, chẳng sợ nhất thời đi nhầm lộ, rơi vào vực sâu, cũng sẽ có một ngày nào đó sẽ ngược gió phiên bàn……]

Trong mắt cô ta nháy mắt che kín tơ máu, cảm xúc không dám tin tưởng chồng chất ở ngực, sau đó cô ta dường như đã phát điên.

Không, chỉ có cái này là cô ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận, tuyệt đối không có khả năng, không có khả năng là bởi vì Tạ Oánh Oánh ưu tú hơn so với cô cho nên sự tình mới có thể biến thành như vậy!

Nhưng mà trong lòng cô ta vẫn là ngăn không được hối hận, hối hận lúc trước thiết kế đem An Thúy đưa vào trung học Thanh Nham.

Cô ta hẳn là nên để cô tiếp tục ở lại giới giải trí, như vậy thì cô ta còn có thể khống chế, mà không phải biến thành loại cục diện hiện tại này.

Bất luận là Nguyên Thanh Ninh hối hận như thế nào, thì sự tình cũng đã thành kết cục đã định.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!