An Thúy nhìn về phía Tần Lệ, Tần Lệ từ trong đám người đứng lên, lúc đi qua Chu Ngọc, Chu Ngọc vỗ vỗ bả vai cô ta, mắt lộ có ý cổ vũ. Tần Lệ cười cảm kích cô ta, thời điểm nhìn về phía An Thúy, ánh mắt tràn ngập khiêu khích và âm ngoan.
"Oánh tỷ cố lên!"
"Oánh tỷ cẩn thận một chút, Tần Lệ từ ban sơ trung nhảy lên, quyền cước rất lợi hại."
"……"
Nguyên bản Tần Lệ là lão đại của ban nữ sinh, không ai dám trêu chọc cô ta. Từ khi An Thúy tới, bởi vì năng lực của An Thúy và mị lực của An Đại Bảo, hơn phân nửa người đều thay đổi, hướng về phía An Thúy, Tần Lệ chỉ còn lại có một bộ phận nhỏ người theo đuổi có tính ích kỉ, thủ đoạn ngoan độc như cô ta. Trong khoảng thời gian này Tào Mãnh liên tục trêu chọc An Thúy, cô ta và đám chó săn kia của mình bỗng kỳ dị an tĩnh xuống, trong lúc nhất thời làm không ít người quên mất cô ta.
Lúc Tần Lệ đứng lên, cái loại khí thế ngoan độc trên người cô ta làm không ít người nháy mắt cảm giác da đầu phát lạnh.
Vừa thấy chính là một nhân vật tàn nhẫn, ngoan độc.
An Thúy đi đến đối diện Tần Lệ.
Tần Lệ lớn lên tương đương diễm lệ, nhưng ánh mắt âm ngoan, làm cô ta nhìn giống như một con rắn độc còn lộ ra thần sắc xinh đẹp.
Cô ta nhìn mặt cô, nói: "Gương mặt này của cô thật xinh đẹp, đáng tiếc, không phải là gương mặt của tôi."
Cô ta nói xong, huấn luyện viên còn chưa thổi còi, lại đột nhiên tập kích lại chỗ của An Thúy.
An Thúy đã sớm đoán được loại người này sẽ không có khả năng sẽ tuân theo quy củ chờ huấn luyện viên thổi còi mới ra tay, sớm có phòng bị, cho nên cô ta không thể đánh lén thành công, hai người nháy mắt đánh giá đối phương.
Tần Lệ 12 tuổi giết mẹ kế của cô ta, chuyện này ở lúc ấy khiến cho rất nhiều người quan tâm, ngay từ đầu mọi người tưởng mẹ kế ngược đãi con gái riêng của chồng, cho nên cô ta mới bị bức điên đến giết người, nhưng mà cuối cùng điều tra ra kết quả, thế nhưng là mẹ kế đối xử với Tần Lệ rất tốt, ăn uống chưa bao giờ bạc đãi cô ta, mà lý do cô ta giết người là bởi vì mẹ kế mang thai, cô ta cho rằng sau khi sinh được con của chính mình, mẹ kế sẽ giống các bà mẹ kế khác, đối xử với cô ta không tốt.
Mà bởi vì Pháp luật ở nước M, kẻ phạm tội ở độ tuổi 12 không cần phụ trách trách nhiệm hình sự, cho nên cô ta chỉ bị đưa vào Trung học Thanh Nham để tiếp tục đi học, tiếp thu sự mài giũa cùng cải tạo.
Thành tích học tập của cô ta cũng chẳng ra gì, nhưng về công phu quyền cước lại rất không tồi, người khác nhìn đều có thể cảm giác được nắm tay của cô ta mang theo gió ác cùng sát khí, có một loại cảm giác giống như mỗi một quyền đều có thể đem cái bàn cường ngạnh đánh nát.
An Thúy cũng cảm giác được nắm tay của cô ta cường ngạnh, động tác nhanh nhẹn, tay phải ra quyền pháp mang theo quyền phong đánh úp lại, An Thúy nhíu mày, nghiêng đầu né tránh, lại đột nhiên cảm giác được một trận đau đớn nơi gò má, cùng cô ta tạo khoảng cách, duỗi tay sờ thử, sờ thấy máu.
Nhưng cũng không cho những người khác có thời gian phản ứng lại, Tần Lệ lại đánh tới.
Rất nhanh, trên mặt An Thúy lại có thêm một vết máu.
Rất kỳ quái, cô rõ ràng đã tránh khỏi nắm tay của cô ta, da thịt của hai người đều không có tiếp xúc, vì cái gì cô sẽ bị thương? Sau đó, An Thúy hiểu rõ.
Cái nữ nhân đê tiện này, cư nhiên ở khe hở ngón tay dấu kim châm. Lúc cô ta dùng nắm tay nhằm về phía An Thúy, yên lặng để lộ ra châm, cắt qua mặt của cô.
Thật giỏi, về sau khi loại người này đi tòng quân ra chiến trường, thời điểm gặp phải nguy cơ, cũng chỉ là người sẽ đem đồng đội đẩy ra làm lá chắn cho bản thân, loại người này, cô ghét nhất. Đôi mắt của An Thúy bỗng dưng trầm xuống.
Cô tạo ra động tác giả, lúc Tần Lệ mắc mưu, lại lần nữa đem kim châm giấu ở khe hở của ngón tay lộ ra đột kích, đột nhiên hạ thấp thân mình vòng đến bên cạnh cô ta, đồng thời duỗi tay đem cánh tay của cô ta kéo ra, cong hướng vào phía trong, dùng sức áp khuỷu tay cô ta, hung hăng dùng nắm tay của cô ta đánh ngược lại cô ta, ngay sau đó một chân đá lên đầu gối của cô ta, làm cô ta lập tức bị quăng ngã trên mặt đất.
Hai pha đảo ngược tình huống cực kỳ sung sướng, tốc độ như tia chớp, bất quá chỉ trong một giây ngắn ngủi, Tần Lệ ngã trên mặt đất đau đến thét chói tai.
"A a a a!!"
Trận này đánh giá được tốc độ của hai bên đều rất nhanh, rất nhiều người còn chưa phản ứng được tại sao trên mặt của An Thúy đột nhiên chảy máu, lúc này Tần Lệ kêu lên, hai huấn luyện viên mới phát hiện không đúng, vội vàng tiến lên, bọn học sinh ngồi vây quanh hai mặt nhìn nhau nghị luận sôi nổi.
"Tần Lệ! Mau kêu người của phòng y tế tới đây!"
Nam huấn luyện viên lập tức kêu học sinh làm việc.
"Cô cư nhiên dám đê tiện như vậy!"
Nữ huấn luyện viên Chu Ngọc lập tức nhìn về phía An Thúy, giận không thể át. Đơn giản là một quyền kia của Tần Lệ tự đánh chính mình, hậu quả phi thường thảm thiết, châm chọc thẳng vào trong mắt của cô ta, vốn dĩ chỉ có châm chọc vào, nhưng bởi vì An Thúy lại đạp một chân của cô ta, cô ta lập tức bị quăng ngã quỳ rạp trên mặt đất, toàn bộ cây kim châm bị đẩy mạnh vào tròng mắt.
An Thúy cau mày từ trong túi lấy ra khăn tay, xoa máu trên mặt, nghe vậy chỉ là nhàn nhạt mà nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!