Chương 15: Đại Tiểu Thư Kiêu Ngạo Ương Ngạnh (6)

Lam Thịnh Triết nhìn An Thúy đóng chặt cửa phòng, thở hổn hển vài cái, ngực dần dần bình ổn.

Hắn trở lại phòng, chỉ chốc lát sau đã có người hầu đưa thuốc mỡ tới, hắn cầm thuốc mỡ ngồi trên ghế phát ngốc, vẫn luôn không nhúc nhích. Rất đau, toàn thân đều đau, mỗi một vết thương ở phía dưới chỗ quần áo bị đánh rách đều nóng rát, hắn nhắm mắt lại, trong đầu liền hiện lên cặp mắt phẫn nộ cùng lãnh khốc kia của An Thúy, còn có những cái roi không chút lưu tình mà đánh lên người hắn kia, làm mỗi dây thần kinh của hắn đều giống nhau mà run rẩy.

Di động vang lên, không phải điện thoại, là video call. Đến từ Thư Bảo Lị.

Lam Thịnh Triết phục hồi tinh thần, theo bản năng liền bắt máy, bắt máy xong mới nhớ tới dáng vẻ hiện tại của chính mình, nhưng mà đã không còn kịp rồi, Thư Bảo Lị đã kêu lên.

"A Triết! Thật quá đáng, bọn họ cư nhiên đánh anh sao?"

Đầu video bên kia, Thư Bảo Lị tức giận mà nhìn vết roi trên cổ và mặt của Lam Thịnh Triết.

Lam Thịnh Triết trầm mặc hai giây.

"Là ai? Lam Thịnh Mỹ sao?"

"Ừ, ngựa của cô ấy để anh chăm sóc bị độc chết, thực tức giận."

"Cô ta còn để anh đi chăm sóc ngựa của cô ta."

Thư Bảo Lị càng thêm phẫn nộ

"Cô ta đây là nhục nhã anh, cư nhiên để anh đi làm việc của một hạ nhân, liền tính anh là con trai riêng thì thế nào? Người làm sai là anh sao? Cô ta dựa vào cái gì làm như vậy? Chẳng lẽ vì cô ta là con ruột liền nghĩ mình là người trên cao sao? Pháp luật đều nói con ruột cùng con riêng đều có được quyền lợi giống nhau, cô ta căn bản không có tư cách đối với anh như vậy. " ( Editor:

đúng a chỉ cần là con ruột đều là người trên cao đó:))

Thư Bảo Lị một bộ dáng như bênh vực kẻ yếu là hắn, làm trong mắt Lam Thịnh Triết càng thêm nhu hòa một ít

"Bất quá việc đi học, hẳn là đã giải quyết."

" Ngay cả việc anh muốn đi học đều phải lấy lòng Lam Thịnh Mỹ mới được, người Lam gia thật quá đáng, A Triết, em sẽ giúp anh, em đã thuyết phục mẹ em, nhiều nhất là hai ngày, em có thể chuyển tới Nhất Trung đi học, đến lúc đó chúng ta có thể làm Lam Thịnh Mỹ đẹp mặt."

Trên khuôn mặt đáng yêu của Thư Bảo Lị lộ ra một tia ác độc.

An Thúy đang thoải mái nằm ở trên giường êm ái mà hưởng thụ.

524 nhắc nhở cô: "Dựa theo phỏng đoán, cốt truyện của giai đoạn này, tôi cảm thấy nam chính bị nhục nhã như thế, không chừng là đang cùng nữ xứng thương lượng như thế nào thu thập cô."

"Nga."

"Kia chính là một ác độc nữ xứng còn tính là người có chút đầu óc, cô có thể hay không cho cô ta một chút mặt mũi."

An Thúy vui sướng mà trả lời: " Chúng ta đây có thể xem thử, ai so với ai càng ác độc hơn. "

524: "Phục phục. "

Nữ chính tốt không đi làm, một hai phải cùng ác độc nữ xứng đoạt vị trí của ác độc nữ xứng, đây là cái chủ bá kỳ ba gì?

Mỗi ngày gần đây tâm tình của Hà Dĩ Châu đều thực phức tạp, làm cho tâm tình của hắn phức tạp như thế này, không thể nghi ngờ, là nữ nhân An Thúy kia. Từ sau khi bị An Thúy "không trâu bắt chó đi cày" bắt đầu yêu đương, hắn xác thật thoát khỏi những người theo đuổi đầy phiền phức kia, hiện tại toàn bộ Nhất Trung, ai dám đưa thư tình cho bạn trai của nữ bá vương An Thúy đâu.

Hiệu quả này cùng chuyện hắn bịa đặt lời nói dối, nói người mình thích là Lam Thịnh Mỹ ngay từ đầu là trăm sông đổ về một biển, chính là tâm tình của hắn như thế nào lại phức tạp như vậy?

Xét đến cùng, trừ bỏ chính mình bị bắt không trâu bắt chó đi cày, nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì

"Hà Dĩ Châu, cậu đang làm gì, đã tan học, như thế nào còn chưa đi đến nhà ăn xếp hàng, như vậy lỡ như sườn heo chua ngọt của tôi hết thì sao."

Tiết thứ tư của buổi sáng kết thúc, hắn đi nhà ăn chậm một bước đã bị An Thúy bất mãn mà thúc giục.

Hà Dĩ Châu: "Hôm nay nhà ăn không có sườn heo chua ngọt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!