Chương 5: (Vô Đề)

"Giờ nên làm gì đây dì nhỏ, người nói Thiên Mỹ cứ như vậy giao vào tay con nhỏ Ngôn Khả Hân sao, Chúng ta có lấy lại được không hả dì ?" Tần Văn Văn vội vàng hỏi.

"Lấy lại ư? Làm thế nào để lấy lại? Hiện giờ chúng ta đều bị đuổi đi, muốn lấy lại Thiên Mỹ thì có mà nằm mơ."

" Vậy thì được lợi cho con nhỏ đấy rồi" Tần Văn Văn vẻ mặt tức giận bất bình.

Tưởng Thục Viện lạnh lùng liếc nhìn cô ta: "Hiện tại còn lo nghĩ đến vấn đề đó? Mày quên mất việc quan trọng hơn là con nha đầu kia có thể đã gửi những chứng cứ về việc các người đem tài sản di dời trình lên tòa án hay sao?"

"……"

"……"

Lời này vừa ra làm hai mẹ con Tưởng Thục Vân đang ồn ào liền câm lặng, khuôn mặt sợ đến trắng bệch, ngay cả môi cũng run không tự chủ.

Do vừa mới tiếp nhận công ty còn nhiều việc chưa hoàn thành, nên cả ngày hôm nay Ngôn Khả Hân đều ngây ngốc ở trong công ty.

Buổi tối khi trở về Ngôn gia, cô vừa bước vào cửa nhìn phát hiện trong phòng khách ngồi đầy người, không chỉ có ba người Ngôn gia mà còn có mẹ con Tưởng Thục Vân, trong phòng bầu không khí căng thẳng an tĩnh đến đáng sợ. Lúc đi qua cô khách khí chào hỏi vài câu, Ngôn Phi Hùng đối với cô vẫn như cũ không hòa nhã, ngữ khí nặng nề nói: "Ta nghe nói mày đem người của công ty Thiên Mỹ đều đuổi đi có phải hay không?"

Ngôn Khả Hân vẻ mặt không thay đổi nói: " Những kẻ đó không ăn trung gian bỏ túi riêng, thì cũng là tham ô công quỹ của công ty, tôi không chỉ đuổi chúng đi, còn muốn chúng phải chịu phán xét của tòa án nữa đấy"

Ngôn Phi Hùng sắc mặt tuy trầm bất quá cũng chưa nói gì quá, rốt cuộc hắn cũng là lãnh đạo của một tập đoàn hiểu được việc công ty tồn tại những thành phần nghiêm trọng đến mức nào.

"Chúng ta cùng dì Vân dù gì cũng là người một nhà, chuyện này mày cũng nên bỏ qua cho dì." Ngôn Phi Hùng hướng cô nói, ngữ khí có vài phần thương lượng.

Cô cúi đầu xuống che dấu một mảnh lạnh lẽo trong mắt, người cha này thật đúng là buồn cười, lúc cô bị Ngôn Nhã Mộng cướp vị hôn phu, thậm chí vì khổ sở mà tự sát, người nhà cô ở đâu sao không nói được lời nào công bằng đối với cô?

Khi ngẩng đầu lên, sắc mặt cô không còn biến hóa gì, "Cũng được , nếu dì Vân đưa trả lại tôi gấp đôi số tiền mà dì đã lấy đi của công ty, thì tôi có thể suy nghĩ đến việc không truy cứu trách nhiệm hình sự của dì"

"Gấp đôi?" Ngôn Phi Hùng híp híp mắt, "Tiểu Hân, mày quá đáng rồi đấy"

Ngôn Khả Hân hoàn toàn không dao động, "Nếu dì Vân không muốn, tôi đây cũng không có biện pháp nào khác, mà các người suy nghĩ nhanh lên, chứng cứ tôi đang sửa sang lại cho hoàn chỉnh, nói không chừng một ngày nào đó tôi không vui tôi sẽ lập tức đưa lên tòa án đấy."

"Ngôn Khả Hân, mày đừng khinh người quá đáng" Tần Văn Văn thật sự không chịu đựng được, đứng lên tức giận nói.

Ngôn Khả Hân nhướng mày nhìn cô ta: "Tôi cho rằng, các người lần này đến để nhận sai về vụ tham ô tài sản công ty, cho nên tôi mới nể mặt mọi người đều là "người một nhà" mà cho các người mặt mũi, nhưng hình như là tôi đã sai rồi."

Tưởng Thục Vân cực lực nhịn xuống lửa giận trong mắt, vội lôi kéo Tần Văn Văn, cười làm lành: "Chị họ Tiểu Văn của con chỉ đang nói giỡn, tiểu Hân con đừng nóng giận."

"À?" Ngôn Khả Hân không buông tha, "Chị họ Tiểu Văn, chị đang nói giỡn sao?"

Tần Văn Văn bị hỏi lại, nếu bình thường cô ta làm sao phải nhẫn nhịn, nhưng hình phạt mấy năm tù đang treo mắt nên cô ta không còn dám phản bác lại nữa, cô ta nghẹn lại lửa giận nói: "Không sai, không sai chị chỉ đang nói giỡn, Tiểu Hân đừng giận"

Cô không thèm để ý tới những người này nữa, đơn giản nói thẳng: "Mọi người từ từ suy nghĩ, tôi lên lầu đi nghỉ trước."

Vừa mới quay đầu đi lên lầu cô liền nghe Ngôn Phi Hùng nói: " Nếu đem gấp đôi tiền trả lại cho mày, mày liền không truy cứu trách nhiệm hình sự với dì Vân ?"

Ngôn Khả Hân trong lòng vui mừng vì mưu kế đã đạt được, quay đầu cười nói: "Đương nhiên"

Ông ta nói tiếp: "Mai ta sẽ bảo người mang tiền trả cho mày"

Nghe xong lời ông ta hai chị em nhà họ Tưởng thở phào nhẹ nhõm.

Ngôn Khả Hân trong lòng cười lạnh, ông ta đối với việc của Tưởng Thục Viện vô cùng để ý, không những thế còn cam tâm tình nguyện giúp chị của bà ta gánh một món nợ lớn. Đúng là chân ái mà, nhưng cũng vì thế cô cảm thấy rất đáng tiếc cho người mẹ đã mất cuả cô bé.

Ngôn Phi Hùng nói là làm, sáng hôm sau liền đem số tiền lớn gửi vào tài khoản công ty Thiên Mỹ, vừa hay đúng lúc công ty cũng đang cần nguồn tài chính.

Trong khoảng thời gian này cô đều ở công ty bận rộn xử lý công sự, vì để cho công việc thuận lợi nên cô chuẩn bị tìm một phòng ở gần công ty và cũng tránh khỏi về nhà nhìn mặt những con người đáng ghét ở đó.

Trải qua một đoạn thời gian nỗ lực hoạt động công ty đã đi vào quỹ đạo, nhờ có một lượng lớn tư liệu khách hàng quan trọng về tay nên tình hình tài chính của công ty đã tăng chở lại, bắt đầu có tiền lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!