"Thần Vũ……" cô nhỏ giọng cầu xin anh.
Vừa nghe được âm thanh cầu xin này của cô, Quý Thần Vũ tức khắc cứng đơ cả người, làm sao anh chịu được, vì thế liền ngây ngốc gật đầu nói: "Được em muốn thế nào cũng được." Anh có biện pháp nào với cô đâu?
Thấy anh đồng ý, Ngôn Khả Hân lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Anh trước giúp em điều tra một chút về Lục Mạn vợ của Dịch Khuynh Dương được không?."
"Lục Mạn?" Quý Thần Vũ cho rằng tuy Lục Mạn là vợ cũ của Dịch Khuynh Dương, nhưng anh cũng không cảm thấy người phụ nữ đấy thì có thể có uy hiếp gì.
Ngôn Khả Hân thì biết được qua lời của dì Cầm, Lục Mạn chính là người vong ân phụ nghĩa chung tay Dịch Khuynh Dương lừa dối cô, hơn nữa sau vài lần tiếp xúc, cô cũng biết được Lục Mạn không thiện lương như vẻ ngoài của cô ta..
Dịch Khuynh Dương bên kia khó đối phó, như vậy sao không xử lý Lục Mạn luôn, vấn đề lớn giải quyết không được, như vậy giải quyết vấn đề nhỏ trước.
**
Quý Thần Vũ về đây nhiều người quen biết có hợp tác với anh đều tranh nhau muốn làm bữa tiệc cho anh đón gió tẩy trần.
Cuối cùng Quý Thần Vũ đem cơ hội cho vị Ngô phú thương, dù gì hai vợ chồng cũng đến ở nhà người ta, không thể không cho mặt mũi. Ngô phú thương rất coi trọng cơ hội lần này, cố ý bao luôn một khách sạn vì anh mà mở tiệc.
Bữa tiệc được tổ chức vào buổi tối, những người giàu có quyền thế ở Oánh Thành đều đến tham dự.
Mà ở Oánh Thành gia tộc có tiếng như Dịch gia tự nhiên cũng tham dự.
Tại bữa tiệc này nhìn thấy Dịch Khuynh Dương, Ngôn Khả Hân cũng không thấy kỳ quái, chỉ là cô không nghĩ đến, Lục Mạn cũng tới.
Thì ra là bữa tiệc này vị phú thương họ Ngô kết hợp vừa là tổ chức yến tiệc còn có hoạt động bán đấu gía từ thiện, mà trong cuộc bán đấu giá này có tác phẩm của Lục Mạn, nghe nói cô ta muốn đem tranh đi bán đấu giá để đổi lấy tiền trợ giúp những trẻ em khu thiên tai.
Lục Mạn thật đúng là tùy thời đều không quên kinh doanh hình tượng thiện gia* của cô ta.(* người làm việc thiện)
Ngôn Khả Hân cùng Quý Thần Vũ được Ngô tiên sinh dẫn vào, tức khắc liền có không ít người lại đây cùng anh chào hỏi, mà Dịch Khuynh Dương vừa lúc cũng ở trong số đó.
Tới giờ phút này tâm tình Ngôn Khả Hân đã bình phục không ít, cho nên giờ phút này nhìn thấy Dịch Khuynh Dương cô cũng không phản ứng gì.
Dịch Khuynh Dương chủ động hướng Quý Thần Vũ vươn tay, khách khí nói: "Chào ngài Quý tiên sinh."
Quý Thần Vũ đơn giản chào lại hắn "Đã lâu không gặp Dịch tổng."
Nhìn hai người khách khí bắt tay, ai có thể nghĩ đến không lâu trước đây, Quý Thần Vũ còn muốn đem đầu lưỡi của Dịch Khuynh Dương cắt bỏ vào nấu cháo luôn đâu.
Ngôn Khả Hân xem thế mà líu lưỡi, quả nhiên thế giới của mấy tên phúc hắc cô không thể hiểu nổi.
Hai người chào hỏi xong Dịch Khuynh Dương lại đem ánh mắt nhìn về phía cô, ánh mắt ôn nhu lại hiền lành, ngữ khí hòa ái nói: "Tiểu Hân, đã lâu không gặp, em có khỏe không?"
Ngôn Khả Hân nghĩ đến những chuyện đã xảy ra mà dì Cầm nói, hắn đã biết thân phận của cô, mà còn có thể mặt dày kinh tởm đến bám lấy cô, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cô chịu đựng sự kinh tởm trong lòng, giả lả cười nói, "Cũng không tệ lắm."
Mọi người thấy Dịch Khuynh Dương cùng Ngô Khả Hân nói chuyện với nhau, liền có người hỏi: "Dịch tiên sinh cùng Quý phu nhân quen biết sao?"
Dịch Khuynh Dương cười nói: "Quý phu nhân xem như em gái bà con xa của tôi."
Ánh mắt cực kỳ hâm mộ cùng cảm thán đồng loạt đưa tới: "Thì ra hai người là thân thích."
Dịch Khuynh Dương không để bụng.
Đang nói chuyện, liền thấy có người hướng về phía một bên vẫy tay nói: "Lục Mạn , tới bên này đi."
Ngôn Khả Hân theo ánh mắt nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy Lục Mạn đang chậm rãi mà đến, Lục Mạn giống như rất nổi tiếng, một đường lại đây đều có không ít người cùng cô ta chào hỏi.
Người tiếp đón thấy cô ta tới liền giới thiệu: "Vị này chính là Quý tiên sinh, đây là Quý phu nhân, chắc phu nhân cũng biết ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!