Chương 36: (Vô Đề)

"……"

Giờ phút này khuôn mặt tuấn tú của anh căng chặt, đôi mắt đỏ ửng, Ngôn Khả Hân vừa thấy anh như vậy liền thầm kêu không ổn trong lòng.

Xong rồi xong rồi, cũng tại cô cố hưởng thụ cảm giác anh ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, lại không nghĩ tới tên biến thái này lại xem nó là tình thú mà nổi lên sắc tâm.

Căn bản đang vẻ mặt đắc ý, lôi kéo cà vạt anh, giờ phút này Ngôn Khả Hân lại mang vẻ mặt kinh hoảng nhìn anh, hai mắt mở to lại mang theo hơi nước ầng ậc, nhìn muốn có bao nhiều vô tội liền có bấy nhiêu.

Chính là như vậy, chính là như vậy! Anh chịu không nổi bộ dáng này của cô.

Tựa như một con thỏ con đáng thương vô cùng, muốn thương tiếc lại càng muốn bắt nạt cô hơn.

Quý Thần Vũ cố nén cười, hỏi cô: "Như thế nào? Sợ à?"

Cô nào dám sợ anh, vội nhìn anh lắc đầu.

Quý Thần Vũ cười càng vui vẻ, ở bên tai cô nói: "Em có biết hay không, ông đây chính là thích bộ dạng như thế này của em đấy."

"……"

*****

Ngôn Khả Hân chỉ cảm thấy lông tơ cả người lông tơ đều, anh nói tiếp, "Tổng kết mà nói có hai chữ rất hợp với em bây giờ, em biết là gì không?"

"Là…… Là gì?"

Cô nghe được tiếng cười khẽ của anh, giống như rất vui, sau đó nói từng chữ: "Thiếu đụ."

"……"

Thiếu cái đầu anh ý.

Ngôn Khả Hân cũng sợ tên biến thái này bụng đói ăn quàng cô luôn tại chỗ này, đây là ở trên xe, bên cạnh còn có tài xế , cô không có can đảm cùng anh biểu diễn xuân cung đồ sống cho người ngoài xem đâu.

Cho nên Ngôn Khả Hân vội vàng đẩy đẩy anh ra, nôn nóng nói: "Anh thả em ra."

Quý Thần Vũ xác thật là bị cô gợi lên một bụng hỏa, thật hận không thể ở trên xe thu thập cô nàng thỏ con này, nhưng nhìn bộ dáng hoảng hốt của cô, anh lại không đành lòng, cuối cùng vẫn là lưu luyến thả cô ra.

Ngôn Khả Hân vội vàng ngồi thẳng, sửa sang lại quần áo, cảm giác trên mặt nóng nóng, Quý Thần Vũ vừa quay đầu liền nhìn thấy khuôn mặt cô hồng rựng, nếu anh đoán không sai, bộ dáng này của cô tám chín phần mười là thẹn thùng……

Cô thẹn thùng, là bởi vì anh……

Anh đột nhiên phát hiện mình cũng có mị lực đấy chứ, nghĩ đến đây nháy mắt anh liền có cảm giác thành tựu.

Trong lòng tràn ngập một cảm giác nói không nên lời, như là muốn nổ mạnh, anh nhịn không được kéo bả vai cô ôm vào ngực, trong giọng nói mang theo kiềm chế, "Trở về sẽ thu thập em sau."

Ngôn Khả Hân sợ tới mức thân thể run run.

Trên đường trở về Ngôn Khả Hân đều nơm nớp lo sợ, cô luôn có cảm giác Quý Thần Vũ sau khi trở về sẽ đem cô ăn triệt để luôn.

Nghĩ một chút là thấy sợ.

Xe rốt cuộc cũng chạy đến biệt thự, Quý Thần Vũ xuống xe trước, lại đi qua bên này kéo cửa xe cho cô, anh cười đến là tươi, "Quý phu nhân mời xuống xe."

Quý phu nhân……

Giọng nói thật nhẹ nhàng, lại mang theo ý cười xấu xa, làm cô cảm tưởng như có dòng điện chạy qua.

"Nhìn dáng vẻ, Quý phu nhân có phải là vui quá mà không đứng lên nổi đúng không." Điệu cười của anh quả thực miễn bàn có bao nhiêu hư hỏng , "Anh cũng rất vui nếu Quý phu nhân muốn anh làm thịt em ở trên xe."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!