Cô rất sợ chết, dù bị Quý Thần Vũ nhốt ở trên một hòn đảo vắng không người, bắt cô sinh cho anh một đứa con bằng được... đó là khoảng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời cô, khi đó cô sống không bằng chết, nhưng cuối cùng cô cũng không dám chết. Chết tử tế không bằng được tồn tại, cô rất rõ ràng giờ phút này chính mình không thể cùng anh đối nghịch, cô thoáng điều chỉnh hô hấp, tận lực tươi cười tự nhiên nhìn anh nói: "Sao tôi lại phải bày trò, tôi chỉ là muốn cùng Quý tiên sinh thương lượng, nếu Quý tiên sinh khăng khăng muốn đi gặp ông bà ngoại của tôi, đương nhiên nhiệt liệt hoan nghênh ngài."
Anh buông sợi tóc cô ra, vừa lòng cười cười, "Tốt."
Hai người ăn xong bữa sáng, Ngôn Khả Hân liền cùng Quý Thần Vũ một trước một sau lên xe, lên xe xong Quý Thần Vũ liền mở một chồng văn kiện ra xem, Ngôn Khả Hân cho rằng anh đang xử lý việc trong công ty, không ngờ Quý Thần Vũ tùy tay lật vài tờ lúc sau liền ném văn kiện qua cho cô,: "Ông cậu của em còn chưa về hưu, ở phương diện giải quyết công việc có tiếng thiết huyết vô tình, thủ đoạn như vậy tự nhiên có thể trấn áp được những kẻ phạm sai lầm, đương nhiên cũng sẽ bởi vậy mà đắc tội không ít người."
Ngôn Khả Hân vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh, không hiểu sao anh lại nhắc tới chuyện này.
Quý Thần Vũ lại nói: "Những người ghi hận đó đã thu thập tất cả những chứng cứ mà cậu em tham ô, nhưng bởi vì ở thành phố cậu em có sức ảnh hưởng lớn, những người đó tuy có chứng cứ nhưng chưa dám công bố ra, bất quá nếu bên ngoài có một người năng lực cường đại tương trợ, tôi tin bọn chúng rất vui lòng công bố với thiên hạ."
Ngôn Khả Hân chỉ cảm thấy lòng trầm đến đáy cốc rồi, cô vội vàng mở phần văn kiện này ra nhìn, đích xác đều là tình huống khi ông cậu chưa về hưu. Mặc kệ mấy thứ này có phải là sự thật hay không, nhưng nếu nó thật sự bị công bố ra ngoài, như vậy một đời thanh danh của ông cậu sẽ bị huỷ hoại hoàn toàn.
Theo như lời Quý Thần Vũ người có năng lực cường đại, không cần nghĩ cũng biết người đó chính là anh, cô quá hiểu anh rồi, anh cố ý đem văn kiện cho cô xem, cố ý nói với cô những lời này, chính là muốn nói cho cô biết, nhược điểm của ông cậu cô ở trong tay anh, mặc kệ nhược điểm này có phải hay không, nhưng rất có tác dụng, chỉ bằng những điều đó thôi anh cũng có thể đem cậu của cô hủy diệt hoàn toàn.
Mục đích của anh rất đơn giản, chính là muốn cô ngoan ngoãn nghe lời, đối với anh tuyệt đối phục tùng.
Ngôn Khả Hân kiềm chế lửa giận, ra vẻ nhẹ nhàng nhìn anh nói: "Quý tiên sinh anh không cần phải làm điều thừa, tôi biết nên làm như thế nào."
Quý Thần Vũ gật gật đầu, đối với lời của cô thực vừa lòng, "Không tồi, vẫn là Nhạc An An thông minh của tôi, thật làm tôi vừa lòng nha."
Ngôn Khả Hân khẽ cười một tiếng không nói chuyện, bất quá rốt cuộc cô cũng không có năng lực tự chủ cường đại như anh, dù thế nào vẫn không khắc chế được lửa giận ở trong lòng đang không ngừng quay cuồng.
Cô đặt hai tay ở bên đùi nắm chặt thành quyền, phải nhẫn, nhẫn đến mức đôi tay còn đang run rẩy.
Mà động tác này tự nhiên không thể tránh được đôi mắt của Quý Thần Vũ, anh nhìn hai tay nắm chặt của cô, Quý Thần Vũ mỉm cười ánh mắt hơi trầm xuống, anh nhẹ nhàng cười, tươi cười thế nhưng lộ ra chua xót, một lúc sau anh mới nhẹ giọng nói một câu: "Tôi làm tất cả bất quá chỉ hy vọng em có thể ở lại bên cạnh tôi mà thôi."
Ngôn Khả Hân không nói chuyện.
Xe rất nhanh chạy đã đến bên ngoài Dương gia, Ngôn Khả Hân theo Quý Thần Vũ xuống xe, tài xế Lâm An mở cốp xe đem đồ bên trong mang ra, Ngôn Khả Hân vừa thấy trong tay Lâm An nào là bao lớn bao nhỏ liền ngẩn người, nhìn dáng vẻ Quý Thần Vũ sớm đã lên kế hoạch đến Dương gia, lễ vật có vẻ đều đã được chuẩn bị trước.
Ông cậu ra ngoài cùng bạn bè du ngoạn, anh họ thì đi làm, hai vợ chồng Dịch Khuynh Dương đều đã rời đi, Dương gia cũng chỉ có ông bà ngoại cùng mợ Liễu Tuệ.
Thời điểm hai người đi vào là lúc ba người trong gia đình cô vừa mới ăn sáng xong, đang uống trà, mọi người nhìn thấy bọn cô đều ngẩn người ngạc nhiên.
Mà cô lại bị ánh mắt chất vấn của bà ngoại làm cho chột dạ.
Chờ mọi người bình tĩnh xong Quý Thần Vũ liền đi lên phía trước, hơi hơi khom người cúi chào ông bà và mợ cô: "Con chào ông ngoại bà ngoại và mợ, con là Quý Thần Vũ."
Quý Thần Vũ nói xong quay ra bảo Lâm An đem lễ mang lên, Lâm An liền đem lễ vật cung kính đặt lên bàn, Quý Thần Vũ lại cười nói: "Đây chỉ là món quà nhỏ con muốn tặng mọi người nhân dịp gặp mặt, hy vọng mọi người không ghét bỏ."
Quý Thần Vũ hoàn toàn không xem chính mình là người ngoài nói chuyện thật là thân thiết, ba người nhà cô ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng lại đem ánh mắt nhìn về phía Ngôn Khả Hân, thực hiển nhiên đều không rõ Quý Thần Vũ ở đâu lại chạy tới đây.
Ngôn Khả Hân một đường mà đến liền có loại cảm giác bị Quý Thần Vũ không trâu bắt chó đi cày, lúc này cũng không biết nên giải thích như thế nào, lại nghe được Quý Thần Vũ nói đến: "Lúc trước công việc của con bận rộn thật sự không có thời gian đi bái phỏng các vị trưởng bối, hiện giờ mới rút ra được chút thời gian, thân là bạn trai của Tiểu Hân con liền đến đây một chuyến, chỉ hy vọng không có quấy rầy mọi người." anh rất có lễ phép rất, thái độ với trưởng bối còn mang theo cung kính.
Nghe được mấy chữ "Bạn trai của Tiểu Hân" mọi người lại là sửng sốt.
Bà ngoại Dương trầm mặc nhìn về phía Ngôn Khả Hân, hỏi: "Tiểu Hân, đây là chuyện gì?"
Ngôn Khả Hân cúi đầu, thở dài nói: "Con đang cùng Quý tiên sinh kết giao."
******
Cô cũng không dám nhìn biểu tình của mọi người, nhưng lời này vừa nói ra thì sau đó đã nghe bà ngoại hít một hơi.
Không ngờ Quý Thần Vũ thế nhưng ôm vai cô, "Con cùng tiểu Hân đang tính toán đến chuyện kết hôn, hôm nay đến đây chính là muốn cùng trưởng bối thương lượng chuyện này."
Bà ngoại Dương ngây người một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, lập tức cười lạnh nói: "Quý tiên sinh thật biết nói đùa, hôn nhân đại sự từ trước đến nay đều chú ý môn đăng hộ đối, Quý tiên sinh dòng dõi quá cao, nhà chúng tôi thật sự là trèo cao không nổi."
Ngôn Khả Hân không dám cùng Quý Thần Vũ đối nghịch, hoàn toàn giống con rối gỗ bị anh giật dây thao túng, chỉ là bà ngoại Dương tính tình cương liệt, tựa hồ không đem người mà ai ai cũng sợ hãi này để vào trong mắt. Vì thế cô rất lo lắng bà ngoại Dương thái độ quá mức cường ngạnh sẽ chọc giận Quý Thần Vũ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!