Tưởng Thục Viện ra vẻ tiếc hận: " Chẳng qua, tên tiểu tử Cảnh Diệp kia cũng thật đáng tiếc."
Ngôn Nhã Mộng nghĩ đến ngày ấy khi An Cảnh Diệp bỏ cô ta lại trong căn phòng khách sạn lạnh lẽo kia, liền lạnh lùng cười nói: " Hắn sao có thể cùng Quý tiên sinh so sánh?"
Hãy chờ xem, cô sẽ khiến cho hắn hối hận, hắn không biết quý trọng, sẽ có người khác đến thay thế hắn, lúc đó muốn quay đầu lại thì cũng mơ có cơ hội.
Tưởng Thục Viện nói: "Đúng thế, chỉ cần ôm chắc đùi Quý tiên sinh thì hai mẹ con ta chẳng phải lo điều gì."
Thấy cũng đã mệt, Ngôn Khả Hân liền lên lầu nghỉ ngơi, vừa bước vài bước lên bậc thang liền nhìn thấy Ngôn Nhã Mộng, cô ta đã thay đồ xong, trên người cô ta là bộ váy hở vai vừa quyến rũ vừa sang trọng màu champagne, đây coi như là chiếc đầm đắt tiền nhất của cô ta.
Có vẻ cô ta rất quan tâm đến buổi "hẹn hò" này.
Nhìn thấy cô, cô ta thả chậm bước chân, hếch cằm nhìn cô, ánh mắt nhìn cô ta nhìn cô đầy vẻ khinh miệt."
" Tôi biết chị muốn nhìn thấy tôi thân bại danh liệt, không gượng dậy được, bất quá làm cho chị thất vọng rồi."Cô ta kiêu ngạo cười, "Sự thật chứng minh, trời cao vẫn thiên vị tôi."
Nghe cô ta lảm nhảm cô thật hết chỗ nói, Ngôn Nhã Mộng thật sự cho rằng đi hầu hạ Quý Thần Vũ là chuyện tốt à? Chờ cô ta cảm nhận được uy lực biến thái của Quý Thần Vũ , xem cô ta còn có thể cười như vậy nữa không.
Vì thế cô không dao động, nhìn lại cô ta cười: "Vậy chúc cô may mắn."
Ngôn Nhã Mộng chỉ cảm thấy cô đang đố kị cô ta, vì thế không thèm quan tâm, khẽ hừ nhẹ, nhấc váy cao ngạo rời đi.
Tưởng Thục Viện theo sát cô ta, nhìn cô nói: " Tiểu Hân à, ai bảo con từ nhỏ bướng bỉnh không học đàn hẳn hoi, bằng không chuyện tốt này sao đến lượt Nhã Mộng. Cũng là do từ nhỏ không mẹ quan tâm đốc thúc, nên mới lười nhác như vậy."
Bà ta trên ngoài miệng thì tiếc hận cho cô, nhưng gương mặt bà ta lộ vẻ đắc ý, cố ý nhắc đến mẹ cô, không phải muốn nói móc cô không có giáo dục sao?
Chắc bà ta đang muốn xem bộ dạng không thoải mái của cô, Ngôn Khả Hân lạnh lùng cười: "Dì à, có vẻ dì đắc ý quá sớm đấy."
Bà ta cười xùy: "Tiểu Hân vẫn nên nên đi ngủ sớm đi."
Nhìn hai mẹ con bà ta kiêu ngạo rời đi, trong lòng cô không khỏi cười lạnh, bọn họ thật là cho là một bước có thể bay lên làm phượng hoàng luôn à, Quý Thần Vũ sao dễ dàng để người khác chiếm tiện nghi của mình.
Cô muốn thấy cô ta lúc về có thể kiêu ngạo như lúc cô ta đi không.
Ngôn Khả Hân sau khi về phòng đi tắm rồi đắp mặt nạ, giờ đang ngồi trên giường chơi game, liền nghe thấy dưới lầu có tiếng ồn ào vọng lên, cô phán đoán chắc Ngôn Nhã Mộng đã về.
Nhìn thời gian, cô ta mới rời đi chưa đầy hai tiếng, trừ bỏ khoảng thời gian đi lại, sợ là cây đàn còn chưa đụng tới nói chi đến đánh đàn.
Bởi vì trong lòng nghi hoặc, thế nên cô tính ra ngoài xem sao, hiện giờ cô đang mặc áo ngủ, vì thế không xuống lầu chỉ đứng ở hành lang cầu thang nhìn.
Quả nhiên cô ta đã trở về, được Lâm An đưa trở về, chỉ là sắc mặt không tốt lắm, so với lúc đầu bất đồng.
Tưởng Thục Viện cũng khó hiểu: "Nhã Mộng sao con con về sớm vậy?"
Cô ta vừa bị hỏi như vậy, trong lòng dâng lên ngọn lửa, bà ta nhìn vẻ mặt cô ta không đúng lắm, giương mắt nhìn Lâm An.
Lâm An vẫn vẻ mặt khách khí: "Ngôn tiên sinh, tiên sinh nhà tôi là thành tâm muốn kết giao với nhà ngài, nhưng có vẻ ngài làm như vậy là không quá phúc hậu rồi."
Ngôn Phi Hùng vẻ mặt sợ sệt hỏi: "Xin Lâm tiên sinh nói rõ hơn được không?"
"Quý tiên sinh rất thưởng thức Ngôn gia tiểu thư, nhưng không phải người tai tiếng đầy trời, thanh danh không ra gì đến lừa ngài ấy, Ngôn tiên sinh có phải không xem thường tiên sinh nhà tôi."
Ngôn Phi Hùng hít ngược một hơi khí lạnh, vội nói: "Không biết có phải Quý tiên sinh hiểu lầm gì không, ngài ấy mời con gái tôi đến đánh đàn, tôi có hai đứa con gái nhưng chỉ có Nhã Mộng là đánh đàn tốt hơn , tôi cho rằng ngài ấy muốn tìm con bé."
Ông ta nói xong, liếc nhìn trên lầu thấy Ngôn Khả Hân đang đứng, sắc mặt phức tạp.
Lâm An nhìn theo ánh mắt ông ta, thái độ cung kính không ít: "Ngôn tiểu thư biết đánh đàn đúng không?"
Đang ở trong trạng thái nghi hoặc, cô không nghĩ nhiều, liền đúng sự thật nói: "Biết một chút, nhưng tôi đàn không hay."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!