Ngôn Khả Hân được đội bảo an hộ tống ra xe, cô làm như không muốn cùng phóng viên nói chuyện, nhưng vẫn lễ độ đáp: "Các vị, đã là chuyện quá khứ, tôi thật sự không muốn nói tới chuyện đau xót đấy nữa."
Khi nói đôi mắt cô phiếm hồng, giọng nói cũng đầy ủy khuất, nhưng nắm chắc máy ảnh mà hướng vào.
Lại có phóng viên tiến lên hỏi: "Ngôn tiểu thư có thể cho chúng tôi biết một chút, việc mẹ của tiểu thư mất có liên quan gì đến Ngôn phu nhân hiện giờ không?"
Tựa hồ như bị nhắc tới chuyện thương tâm, khóe mắt cô tự động chảy ra vài giọt nước mắt.
"chuyện này hôm nay tôi cũng mới biết, tôi không tin là dì Viện có liên quan đến cái chết của mẹ tôi, sau khi mẹ tôi mất dì ấy vẫn luôn quan tâm quản lý công ty của bà."
Lời này vừa ra, toàn bộ phóng viên đều ồ lên, sau khi bức tử vợ cả, bà ta còn âm mưu cướp luôn công ty của người ba bao năm gầy dựng. Có thể thấy nữ nhân này tâm cơ thủ đoạn sâu đến mức nào.
Nói vậy là đủ, nói thêm nữa sợ có vẻ quá cố ý, cô liền ra hiệu cho đội bảo an dẫn đường.
Đương nhiên chỉ cần vài lời coi như thừa nhận này của cô, thì hai mẹ con Tưởng thục Viện xong đời rồi.
Theo scandal ngày càng lan truyền, sự nghiệp của Ngôn Nhã Mộng vì thế mà cũng bị ảnh hưởng nhiều, bộ phim của đại đạo diễn mãi mới xin được một vai này đã bị đổi người, tiếp theo những sản phẩm cô ta làm đại diện toàn bộ bị rớt giá. Thậm chí những công ty liên quan đến cô ta cũng bị gián đoạn sản xuất.
Trong khoảng thời gian này bởi vì áp lực dư luận, cô ta muốn mở một cuộc họp báo cũng bị người đại diện không chút khách khí cự tuyệt, ngay cả nhà cũng không được về, đành ở khách sạn năm sao trốn tránh.
Đã liên tục mấy ngày nay cô ta không ngủ được giấc nào ngon cả, sắc mặt rất khó coi. Sau lần thứ hai bị người đại diện cự tuyệt cô ta đã bực bội đến phát điên. Ngồi thật mạnh xuống sô pha, ngón tay nắm chặt di động đến mức như muốn đem điện thoại bóp nát.
"Chuyện này không cần nghĩ cũng biết là do Ngôn Khả Hân làm, cũng chỉ có cô ta mới hận em như vậy."
Bất đồng với vẻ tức giận của cô ta, An Cảnh Diệp bình tĩnh ngồi một bên, lẳng lặng uống cà phê.
"Không có chứng cứ đừng nói bậy." Hắn bâng quơ nói.
Ngôn Nhã Mộng vẻ mặt không thể tin nhìn hắn: "Anh tại sao lại nói thay cho cô ta? Hiện giờ cô ta hại em thảm như thế này mà anh có thể nói thế hả?"
Hắn đang uống cà phê động tác hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn cô ta: "Em có chứng cứ nào chứng minh là cô ấy làm không?"
"Này còn cần chứng cứ sao? Từ nhỏ cô ta đã nhìn em không ưa, em và anh ở bên nhau tự nhiên cô ta hận em thấu xương! Trên đời này còn ai so với cô ta muốn em thân bại danh liệt đây?" Ngôn Nhã Mộng có vẻ kích động, gân xanh trên trán như bứt ra.
An Cảnh Diệp vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô ta: "Em sao lại biến thành như vậy? Trước kia không phải em thấy có lỗi với cô ấy sao? Không phải nói bởi vì em mà cô ấy mới tự sát, trong lòng em rất áy náy hay sao. Vốn dĩ là chúng ta có lỗi với cô ấy, nếu chuyện này do cô ấy làm thì cũng không có gì đáng trách, huống hồ một chút bằng chứng chúng ta đều không có, em vì sao lại giận dữ như vậy?"
Ngôn Nhã Mộng lúc này mới phát hiện cô ta ở trước mặt An Cảnh Diệp đã không màng tới hình tượng mà kích động. Hiện giờ cô ta rất mẫn cảm, vừa nghe An Cảnh Diệp nói vậy, liền nghĩ hắn đang bảo vệ Ngôn Khả Hân.
Cô ta không khỏi lạnh lùng nói: "Như thế nào? Lúc này anh đã cảm thấy hối hận muốn quay trở lại với cô ta phải không?"
Ngôn Nhã Mộng giờ đây đâu còn là cô gái nhu thuận hiểu chuyện, cô ta trở nên khắc nghiệt lại vô cơ gây sự làm cho An Cảnh Diệp cảm thấy rất khó chịu, vì thế hắn đứng dậy, mặt không biểu tình nhìn cô ta nói: " Hiện giờ cảm xúc của em không tốt, chờ em bình tĩnh chúng ta lại nói chuyện tiếp."
Hắn nói xong liền bước ra khỏi cửa, cô ta quả thực vừa phẫn nộ lại khổ sở, không khỏi lớn tiếng nói: "An biết em đang khổ sở, vậy mà anh có thể nhẫn tâm rời đi sao?"
An Cảnh Diệp căn bản không dao động, cô ta thấy thế cũng nóng nảy, vội hạ giọng : "Diệp ca ca, anh không cần bỏ em lại đây được không? Em cần anh."
Hắn ta vờ như không nghe thấy, trực tiếp mở cửa ra ngoài, cô ta nhìn cánh cửa đã đóng kín hồi lâu mới hồi thần, An Cảnh Diệp chưa bao giờ đối xử với cô như vậy, hiện giờ hắn muốn cùng cô ta đối nghịch phải không?
Ngôn Nhã Mộng cảm thấy lồng ngực như có lửa đốt, cô ta hung hăng ném mạnh điện thoại vào tường cùng ly cà phê hắn đã dùng qua quét hết xuống đất, giờ phút này cô ta cuồng loạn tựa như kẻ điên.
***
Trong khỏang thời gian này, Ngôn Khả hân phải nói là tâm tình cực tốt, mỗi ngày ăn no rồi ngủ kỹ, công việc thì thuận lợi, liên tiếp ký được mấy đơn hàng.
Hôm nay sau giờ làm việc, cô có cuộc hẹn với khách hàng đi ăn, khách hàng là một người đàn ông tuổi trẻ tinh anh, cô vì biểu đạt sự trân thành nên đã đặt chỗ tại một nhà hàng tây xa hoa nhất thành phố.
Trong bữa ăn hai người trò chuyện rất là vui vẻ, vị khách này không phải người địa phương, cô đã đáp ứng khi nào rảnh sẽ cùng anh ta đi dạo quanh thành phố.
Một bữa cơm khách chủ đều vui, ăn xong hai người bước vào thang máy đi xuống lầu, vừa bước ra khỏi thang máy, cô liền nhìn thấy một đoàn người đi tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!