Ngôn Phi Hùng nói: "Dù sao cũng là người một nhà, căng thẳng quá cũng không tốt lắm, nếu là có thể hòa hoãn mối quan hệ vậy thì phải tận lực làm dịu đi chứ."
Ngôn Phi Hùng thật sự chỉ là đơn thuần muốn làm dịu mối quan hệ hai bên gia đình?
Cô mới không tin.
"Ông cậu của tôi đáp ứng rồi?"
"Cậu của mày là người thông minh, rất hiểu đạo lý, cho nên đã đồng ý rồi."
Ngôn Khả Hân chưa nói cái gì, đầu kia Ngôn Phi Hùng lại nói: "Mày cũng không còn là con nít nữa, nên hiểu chuyện một chút. Nhiều người ở đó đừng làm gì xấu mặt"
"Tôi đã biết." Ngôn Khả Hân không muốn nhiều lời với ông ta, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Khi mẹ Tiểu Hân mất, Dương gia bên kia đã chèn ép Ngôn Phi Hùng một đoạn thời gian, Ngôn Phi Hùng lòng tự trọng cao lại thích ghi thù, nếu không phải có việc cầu người, tuyệt đối sẽ không cúi đầu chủ động hướng dương gia làm hòa. Cho nên Ngôn Khả Hân cảm thấy Ngôn Phi Hùng mời gia đình ông cậu cô hẳn có âm mưu gì đó, nhưng ông ta tưởng mình sẽ tính kế được cậu của cô sao...
Ngôn Khả Hân nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy có thể là ông ta lấy cô làm cầu nối với hai nhà.
Địa điểm được hẹn là ở trại nuôi ngựa lớn nhất thành phố, Ngôn Khả Hân sáng sớm đã xuất phát, bất quá vận khí không tốt lắm đi trên đường bị kẹt xe, khi tới nơi thì mọi người hai bên đã tới hết.
Ba người nhà Ngôn gia bên này đều đến đông đủ, gia đình ông cậu cũng tới, cậu mợ, biểu ca cùng Dương Minh Lan cũng đều đến, Ngôn Khả Hân không nghĩ tới sau lần gặp mặt ở Dương gia hôm nay Dịch Khuynh Dương cũng tới đây.
Ngôn Khả Hân đi qua cùng mọi người chào hỏi, lúc đến gần Ngôn Nhã Mộng vẻ tươi cười của cô nhạt dần, bất quá lúc này đây Ngôn Nhã Mộng nhìn cô lại như không có việc gì, thậm chí còn trêu chọc cô, "chị, sao chị đến chậm thế"
Làm trò trước mặt trưởng bối, Ngôn Khả Hân cũng cùng cô ta duy trì vẻ mặt hòa khí, cười: "Kẹt xe, không còn cách nào."
Hôm nay xem như Ngôn gia cùng Dương gia tụ hội, Ngôn Khả Hân cũng không biết vì cái gì Dịch Khuynh Dương lại đến đây, bất quá đám người Ngôn Phi Hùng sau khi biết thân phận Khuynh Dương đối với hắn còn rất nịnh hót, Ngôn Khả Hân tự nhiên không có gì ý kiến, bước đến gần hắn chào hỏi.
Hắn vẫn đẹp trai như lúc mới gặp, một thân trang phục cưỡi ngựa trắng càng làm cho hắn tăng thêm vài phần khí khái, "Lại gặp mặt em tiểu Hân."
Hắn tươi cười ôn hòa, giọng nói ấm áp giống như là hòa tan buốt giá, làm người nghe cảm thấy rất thoải mái.
Ngôn Khả Hân nghĩ đến lần trước gặp nhau ở Dương gia, trong đầu cô hiện lên những hình ảnh ngắn ngủi kia, nên khi đối mặt với hắn cô không được tự nhiên, bất quá vẫn cười lên tiếng: "Đúng vậy lại gặp mặt rồi."
Không biết có phải do Ngôn Khả Hân suy nghĩ nhiều hay không, cô cảm thấy ánh mắt Dịch Khuynh Dương nhìn cô không đơn giản như vậy, tuy rằng trên mặt mang cười, nhưng trong mắt hắn cũng mơ hồ ẩn chứa một nỗi buồn man mác.
Cho nên sau khi chào hỏi mọi người xong Ngôn Khả Hân liền trực tiếp đi tìm Dương Minh Lan nói chuyện.
Nếu là tới cưỡi ngựa, mọi người nói chuyện xong liền chuẩn bị đi chọn ngựa cho mình, Ngôn Phi Hùng cùng ông cậu Dương gia sóng vai mà đi , hai người nói đủ thứ chuyện từ cổ phiếu đến trận bóng đá lại đến gần đây nhất là phi vụ đầu tư nào đó, hai người nói tựa hồ như không hết chuyện. Hai người đều là những người tinh anh lão luyện, am hiểu sâu đạo trung dung xử sự ôn hòa, chẳng vì trước đây việc mẹ Tiểu Hân mất mà gây thù nhau, chính là lúc này cảm giác như hai bên chưa từng phát sinh xung đột thù oán gì.
So sánh bên đây, Tưởng Thục Viện và mợ Ngôn Khả Hân bầu không khí không được tốt như vậy.
Nhìn ra được Tưởng Thục Viện đang cố ý nịnh hót, khi thì khen Liễu Tuệ nào là quần áo hôm nay đẹp, túi xách, giày đẹp, trong khi đó Liễu Tuệ toàn bộ quá trình đều lãnh đạm. Nói chuyện không quá ba câu. Tưởng Thục Viện lại làm như không thấy được, vẫn như cũ thân thiện cùng bà ấy nói chuyện phiếm.
Ngôn Khả Hân ở một bên nhìn cũng cảm thấy mệt thay.
Dương Minh Lan tựa hồ đối với việc cưỡi ngựa rất hứng thú, hưng phấn lôi kéo cô đi chọn ngựa, chỉ là còn chưa tới chuồng ngựa liền thấy có người tựa hồ là nhân viên chuồng ngựa ta chạy về bên này nói: "Thật sự xin lỗi mọi người, toàn bộ trường cưỡi ngựa hôm nay đã được người bao hết"
Mọi người vừa nghe được lời này lập tức kinh ngạc, Ngôn Phi Hùng nói: "Tôi mấy ngày trước đã đặt trước, tiền đặt cọc cũng đã thanh toán xong. Ông hiện tại nói vậy là có ý gì, có phải muốn đuổi chúng tôi đi không?"
Nhân viên công tác vẻ mặt khó xử, vội vàng cáo tội, "Thật là xin lỗi các vị, tôi cũng là chỉ là người làm công, chỉ phụ trách truyền lại lời của quản lý, vì có một đại nhân vật sắp tới đây nên toàn bộ nơi này đã được bao hết."
Ngôn Phi Hùng vừa nghe lại cười nhạo một tiếng nói: "Ông lớn nào mà phô trương như vậy?"
dù gì ở đây có hắn cũng coi như đại gia về ngành ẩm thực, có Dương gia là gia tộc chính khách, không chỉ thế còn có Dịch gia toàn những người có địa vị, không hiểu người nào gan to mà dám đuổi bọn họ đi .
"Mấy người làm như vậy mà coi được hả? Cho dù có là nhân vật lớn như thế nào cũng không thể muốn đuổi là đuổi là chúng tôi được đâu, huống chi chúng tôi đã đặt cọc trả tiền trước rồi."
Lời này là Ngôn Nhã Mộng nói, trên mặt cô ta hiện rõ vẻ tức giận, ngữ khí cũng không khách khí. Ngôn Khả Hân không ngờ, Ngôn Nhã Mộng luôn luôn bày ra dáng vẻ đoan trang , ở trước mặt người ngoài vẫn thích diễn kịch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!