Nghe Phương phu nhân nói, trong lòng cô dâng lên sự nặng nề, vì sao hắn lại hỏi dì ấy cô thích ăn gì, nghĩ lại ngày ấy, ở trên xe, vì sao hắn có thể khẳng định tuyệt đối cô không thể ăn được cay được
Hay là hắn đã phát hiện ra điều gì, không thể nào vì cô ở trước mặt hắn hành động luôn luôn cẩn thận, không thể chỉ vì cô không ăn cay được mà liên hệ cô với Nhạc An An được.
Bất quá mặc kệ hắn đã hỏi Phuong phu nhân về cô những gì rồi, vậy thì chứng tỏ hắn không phải thuận miệng mà hỏi, cô vẫn nên đề phòng hắn thì hơn.
Xe rất nhanh đã đến điạ diểm, ở phía xa quả nhiên có một chếc du thuyền xa hoa đang đậu ngoài cảng. Cô và Phuong phu nhân lần lượt xuống xe, Phuong tiên sinh ở đây đã an bài người tiếp đón,, lúc hai người xuống xe đã trực tiếp dẫn hai người đến du thuyền.
Đứng trước cửa du thuyền là hai người mặc đồ bảo vệ, nhưng nhìn dáng vẻ uy nghiêm thắt lưng thẳng tắp cũng thừa biết hai người này là quân nhân sinh ra từ quân đội
Vào trong du thuyền, rất nhanh đã đến đại sảnh, bên trong không nhiều người lắm, cô vừa liếc mắt một cái liền thấy Quý Thần Vũ đang đứng ở giữa đại sảnh. Không thể không nói mặc kệ là đứng ở chỗ nào thì Qúy Thần Vũ cũng gây được sự chú ý hết.
Phương tiên sinh đang cùng Quý Thần Vũ đứng nói chuyện, Phương phu nhân thấy liền định kéo cô trực tiếp bước qua đấy, chợt nhìn thấy có một người con gái đứng bên cạnh Quý Thần Vũ.
Phương phu nhân ánh mắt liền trực tiếp nguy hiểm, giọng điệu nhàn nhạt nói: "Người con gái đứng bên cạnh Qúy Tiên sinh không biết là ai?"
Cô suy nghĩ hai năm trước ở bên nhau cô chưa bao giờ nhìn thấy cô gái này, có thể là sau này khi không có cô mới xuất hiện
Ngôn Khả Hân nhún nhún vai, "Con cũng không biết."
Bà ấy tức khắc lạnh lùng cười: "Cũng đúng, Qúy tiên sinh ưu tú như vậy, tự nhiên là chọc đến không ít ong bướm bâu đến." Bà nói xong quay lại giận dữ nhìn cô nói: "Con nha cũng không biết phấn đấu cùng người ta tranh đua một chút."
"….."
Phương phu nhân nhìn cô gái kia như là kẻ địch, cô cảm tưởng như bà ấy coi Quý Thần Vũ là miếng thịt của cô, không ai được phép tranh giành. Làm cả người nổi hết da gà, ai mà thèm nhớ thương hắn chứ.
Một đường đến đây trong lòng cô tràn ngập lo sợ, may mắn có một cô gái đứng bên cạnh hắn, giờ phút này cô có thể thoải mái thả lỏng. Cô của kiếp trước không có mị lực lớn đến mức hắn nhớ mãi không quên đâu. Con người lãnh khốc như Quý Thần Vũ tuyệt đối đã quên mất cô rồi, vì thế sau khi cô mất, tự nhiên liền có ngươi khác thay thế ngay thôi.
Phương tiên sinh đã nhìn thấy hai dì cháu, vẫy vẫy tay gọi qua: "Mau tới đây chào hỏi Quý tiên sinh."
Khi gặp Quý tiên sinh, dì Phương rất là khách khí chào hỏi qua, liền đánh mắt tới cô gái đứng bên cạnh hắn, giả lả cười: "Trước đây hình như tôi chưa gặp qua vị tiểu thư này."
"Phương phu nhân đúng không ạ." Cô gái nhiệt tình chào hỏi, "Con là Lương Hiểu Như, là em gái của anh Thần Vũ."
cả cô và Phương phu nhân nghe xong lời này đều rất là kinh ngạc, chỉ cần là người có hiểu biết một chút về tư thông gia tộc điều biết, gia tộc đó đi được đến ngày hôm nay, phải nhắc tới một người —— lương cảnh thiên!
khi chiến tranh thế giới thứ hai nổ ra, người lãnh đạo của gia tộc Tư Thông đã mang theo quân đội của gia tộc về nước gia nhập chiến đấu, khi đó người lãnh đạo của gia tộc bị quân phát xít vây quanh, tình thế lúc đó rất căng thẳng ngàn cân treo sợi tóc, chính tại thời điểm nguy hiểm đấy tướng quân Lương Cảnh Thiên xuất hiện kịp thời cứu giúp.
Gia cảnh Lương Cảnh Thiên khi đấy cũng thuộc dạng giàu có, sau khi kết thúc chiến tranh người một nhà liền di dân ra nước ngoài, người lãnh đạo khi đấy của gia tộc vẫn cảm nhớ đến ân cứu mạng của hắn, liền trợ giúp hắn và gia đình ở Anh quốc phát triển, mà nhờ thế Lương gia ở anh quốc ngắn ngủn vài thập niên trở thành gia tộc rất giàu có với khối lượng tài sản khổng lồ.
Cho nên khi cô gái đó nói mình họ Lương, lại có quan hệ thân mật với gia tộc tư thông, mọi người liền biết cô ấy là con cháu đời sau của Lương gia
Lương Hiểu Như mặc chiếc váy dài màu trắng phong cách Bohemian , ăn mặc thực tùy ý, nhưng là bởi vì sinh ra tôn quý, mặc dù mặc trên người quần áo đơn giản nhưng không thể giảm đi khí chất của cô ấy
Là người có giáo dưỡng, trước liền chào hỏi cùng Phương phu xong , cô ấy tiếp tục đem ánh mắt dừng lại ở Ngôn Khả Hân, cười nói: "Không biết vị tiểu thư này xưng hô thế nào……"
Phương phu nhân phục hồi lại tinh thần , biết được thân phận của cô gái, Phương phu nhân không dám có nửa điểm khinh thường, vội giới thiệu nói: "Cô bé này là con gái của một người bạn, họ Ngôn, tên là Ngôn Khả Hân."
Lương Hiểu Như hào phóng mà vươn tay tới cô cười: "Xin chào Ngôn tiểu thư."
Ngôn Khả Hân đưa tay nắm lấy tay cô ấy, càng nhìn càng thấy cô ấy thuận mắt hơn, chỉ cần có cô ấy ở đây, Quý Thần Vũ đại khái cũng không có cái tâm tư đi săn phụ nữ, cho nên thái độ của cô đối với Lương tiểu thư phá lệ nhiệt tình.
Mọi người chào hỏi qua lại hàn huyên trong chốc lát, Phương tiên sinh cùng Quý Thần Vũ lại bắt đầu nói đến chuyện chính sự.
Ngôn Khả Hân không có chuyện gì để nói liền ngoan ngoãn đứng một bên.
Hôm nay Quý Thần Vũ ăn mặc cũng rất tùy ý, áo polo đen, một cái quần màu đen hưu nhàn, tóc so lần trước đã cắt tỉa ngắn hơn ít, tinh thần có vẻ thoải mái.
Không thể không nói, nhìn hai người này rất xứng đôi, đều là trai xinh gái đẹp, lại là thanh mai trúc mã từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai người thân phận bối cảnh không phân cao thấp, Lương tiểu thư lớn lên rất hiểu chuyện lễ phép, giống Quý Thần Vũ ở điểm chỉ cần đứng một góc cũng gây ra sự chú ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!