Chương 10: (Vô Đề)

Khí thế quá cường đại Ngôn Khả Hân giờ phút này , làm Ngôn Phi Hùng không khỏi run sợ lui về phía sau một bước, ông ta nhìn đứa con gái từng bước ép sát không khoan nhưỡng, đột nhiên cảm thấy cô rất xa lạ đến đáng sợ.

ông ta bị khí thế của cô áp đảo một lúc lâu mới hung hăng nói: "Không hổ là con gái của Dương Oánh, quả nhiên ích kỷ!"

Nghe ông ta nói thế trong lòng Ngôn Khả Hân đã lạnh đến cực điểm. Mẹ của cô bé Tiểu Hân không tiếc từ bỏ gia tộc cùng ông ta bỏ trốn, không chỉ có thế, bà ấy còn lấy tiền của gia đình cho ông ta gây dựng sự nghiệp, một đường nâng đỡ ông ta đi đến bước thành công ngày hôm nay, vậy mà sau khi bà chết ông ta còn dám nói bà ấy là người ích kỷ.

Yêu phải người đàn ông bạc tình bội nghĩa. Cô vì mẹ của thân thể này cảm thấy thật không đáng.

Cô và loại người này không còn gì để nói nữa, liền muốn trục xuất đuổi khách: "Nếu ông đến đây chỉ vì muốn chửi nhau với tôi, chửi đã rồi thì mời ông đi cho, không tiễn."

Ông ta không nói gì nữa chỉ hậm hực rồi nện mạnh đôi giày bước đi.

Sau khi ông ta đi, cô bước vào phòng vệ sinh rửa mặt, nhìn vào trong gương bên má bị Ngôn Phi Hùng tát bắt đầu đỏ lên hơi sưng, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười lạnh. Có thể thấy được ông ta thật không nương tay một chút tình cha con cũng không có, một khi đã như vậy, cô không cần phải nhân từ với ông ta.

Tới gần giờ tan tầm Ngôn Khả Hân nhận được điện thoại của Phương phu nhân, bà đã bảo tài xế qua đón cô để mời cô qua nhà ăn cơm, Ngôn Khả Hân nghĩ nghĩ liền đáp ứng , sau khi tan tầm cô cố ý ở trên mặt dặm lại lớp phấn, cô cũng không muốn cho người khác nhìn đến bộ dáng chật vật của mình.

Ra tới cửa, quả nhiên nhìn thấy tài xế của Phương gia phái tới chờ ở cửa, Ngôn Khả Hân xác định lúc sau liền trực tiếp lên xe.

Hiện giờ tuy rằng quan hệ với bên ngoại đã tốt đẹp, nhưng tiếp xúc nhiều với Phương gia cũng có chỗ lợi cho cô, cho nên cô cũng không phản đối đi Phương gia ăn cơm, chỉ là Ngôn Khả Hân trăm triệu lần không nghĩ tới Quý Thần Vũ thế nhưng cũng ở đây.

Người này khi nào trở nên nhàn rỗi như vậy, ngày hôm qua ở chỗ này ngây người một ngày, hôm nay lại chạy tới đây ăn cơm, điểm này không phù hợp với người trăm công ngàn việc như Quý tiên sinh nên có đâu.

Giờ phút này Quý Thần Vũ đang an vị ở trên sô pha cùng người Phương gia nói chuyện phiếm, Phương phu nhân vừa nhìn thấy cô tới đây vội vàng hướng cô vẫy tay, Ngôn Khả Hân liền ngoan ngoãn đi qua .

Phương phu nhân nói: "Ngày hôm qua con cùng Quý tiên sinh cũng đã gặp mặt, mọi người không cần quá câu nệ nhé."

Mặc dù rất khẩn trương nhưng cô vẫn hướng hắn gật đầu xem như chào hỏi, Quý Thần Vũ cũng là khách khí nâng cằm gật đầu tỏ vẻ đáp lại.

Tới giờ ăn cơm quản gia ra thông báo, mọi người liền dời bước đến bàn ăn, người Phương gia đối Quý Thần Vũ rất nhiệt tình, không chỉ có chuẩn bị cơm Tây mà còn chuẩn bị cả đồ ăn Trung Quốc.

Phương phu nhân đem một đĩa đầu cá hấp ngâm ớt chuyển qua trước mặt Ngôn Khả Hân nói: " Dì biết con thích ăn đầu cá ngâm ớt, đây là dì cố ý bảo đầu bếp làm cho con đấy, con nếm thử đi."

Chủ của cơ thể này rất thích ăn đầu cá ngâm ớt, bất quá cô lại không thích, đơn giản là món thật sự quá cay, mà cô một chút cay đều không thể dính, ăn nhiều thêm một miếng thậm chí còn sẽ ói ra.

Từ khi cô trở thành Ngôn Khả Hân nhiều sinh hoạt thói quen đều điều chỉnh để phù hợp với cơ thể này, thế nhưng chỉ riêng vụ ăn cay thì cô làm thế nào cũng đều không ăn được, thử qua vài lần, mỗi lần dính một chút cay vẫn là thất bại

Cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng không phải cùng thân thể, nhưng không biết vì cái gì, kiếp trước cô không thể ăn cay thói quen đó vẫn là duy trì ở cơ thể này.

Cho nên, khi nhìn đến vẻ mặt nhiệt tình của Phương phu nhân cô cảm thấy rất là luống cuống.

Phương phu nhân thấy cô không động đũa liền quan tâm hỏi: "Con làm sao vậy Tiểu Hân?"

Ngôn Khả Hân phục hồi tinh thần lại, vội cười nói: "Dạ con gần đây dạ dày không thoải mái, không thể ăn cay được ạ."

Phương phu nhân tức khắc vẻ mặt nôn nóng nói: "Sao lại thế này? Có nghiêm trọng không, con đi bệnh viện khám chưa?"

Thấy Phương phu nhân lo lắng cho cô như vậy, Ngôn Khả Hân cảm thấy rất có lỗi, liền nói: "Không có vấn đề gì to tát đâu ạ, có thể là dạo gần đây con ăn uống không theo quy luật, nên mới đau dạ dày thôi." Lại cảm thấy đầu bếp cực cực khổ khổ làm đồ ăn để chiêu đãi cô, không ăn được giống phí hoài công sức tâm ý , nên nói: "Con ăn ít một chút hẳn không có vấn đề gì đâu ạ."

Nói xong cô liền dùng đũa gắp một miếng nhỏ bỏ vào miệng. Bất quá có vẻ cô thật sự đánh giá mình quá cao, một miếng cá nuốt xuống, cô bắt đầu cảm giác như là có một ngọn lửa nhỏ đốt từ lưỡi tới cổ họng rồi đốt tới dạ dày.

Ngôn Khả Hân nhẫn nhịn khó chịu từ từ uống một ngụm canh, thật là chậm rãi để mọi người không phát hiện bộ dạng khốn khổ chịu đựng của cô.

Chỉ là uống một chén canh có vẻ như còn không đủ, cô liền múc tiếp một chén nữa, cúi đầu ăn cạn

Tại thời điểm cô cúi đầu ăn canh bỗng chú ý phía đối diện có ánh mắt đảo tới đây, Ngôn Khả Hân theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy người ngồi ở đối diện _Quý Thần Vũ đang nhìn qua bên này .

Nhưng khi hai mắt chạm nhau hắn dường như không có việc gì liền đem tầm mắt dời đi, nhưng Ngôn Khả Hân cảm thấy rõ ràng, ánh mắt của hắn không phải vô tình nhìn qua, có thể tầm mắt của hắn đã dừng lại trên người cô được một lúc rồi.

Chỉ là tối qua khiêu vũ, Ngôn Khả Hân cảm thấy mình không có cái mị lực làm người luôn cao cao tại thượng thiên chi kiêu tử Quý Thần Vũ đối với mình nhìn bằng con mắt khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!