Chương 25: Cậu có ý kiến gì à

Lục Tây Lăng ném tăm bông đã sử dụng vào thùng rác rồi đậy nắp thuốc mỡ lại, phần thuốc còn thừa lại thì đặt vào trong tay cô, để cô cầm về tự bôi lên đầu gối.

Anh đi đến bên cạnh, dùng nước lạnh để rửa tay.

Ở cách cô xa một chút, cảm giác tức giận trong lòng anh mới dịu lại.

Anh quay lại phòng khách và hút một điếu thuốc. Sau đó, Lục Tây Lăng nói mình phải đi, tối nay phải trở về nhà họ Lục một chuyến, anh có việc cần nói với ông nội.

Hạ Hạo đã không còn canh giữ trong khuôn viên trường nữa nên Hạ Úc Thanh chuẩn bị trở về trường.

Lục Tây Lăng nói sẽ đưa cô về trước.

Thuốc mỡ lạnh lẽo, có mùi xạ hương. Vết thương đã kết vảy nên từ lâu đã không còn đau nữa, nhưng lại hơi ngứa, không biết có phải là vì lớp da mới đang hình thành hay không.

Cô muốn gãi nhưng ngón tay vừa chạm vào đã thả xuống.

Dọc đường đi qua vài bóng cây, đèn đường rất cao, ánh đèn lướt qua nhanh chóng.

Hạ Úc Thanh liếc nhìn Lục Tây Lăng rồi thu hồi ánh mắt, thấy anh không hề phát hiện nên cô lại liếc nhìn lần nữa. Hành động này cứ lặp đi lặp lại, ánh sáng thì lúc sáng lúc tối, giống như nỗi lòng rối rắm của cô vậy.

Trước khi quen biết Lục Tây Lăng, cô là một người vô lo vô nghĩ.

Đoạn đường dài ba kilomet đã đi được một nửa.

Lục Tây Lăng bất ngờ lên tiếng: "Sắp đến sinh nhật em rồi."

Hạ Úc Thanh hoàn hồn: "Dạ."

"Định tổ chức thế nào?"

"Đi hát hát karaoke hoặc chơi trò gì đó với bạn cùng phòng và vài người bạn khác."

Đúng là trò giải trí của trẻ con. Lục Tây Lăng liếc cô một cái rồi hỏi: "Muốn quà sinh nhật gì? Năm trước tôi tặng cho em một cây bút máy, có vẻ như em không thích, chưa từng thấy em dùng nó. Năm nay em tự mình chọn đi."

"Không phải là không thích." Hạ Úc Thanh vội vàng giải thích: "Là vì cảm thấy nó quá tốt… nên mới luyến tiếc không dùng."

"Cất giữ quá kỹ không phải cũng lãng phí sao?"

"Lần sau tôi sẽ dùng." Hạ Úc Thanh nghe anh gợi ý thì gật đầu.

Quãng đường quá ngắn, phảng phất như chưa nói được mấy câu mà đã đến nơi rồi.

Chiếc xe chậm rãi dừng lại trước cổng trường, Hạ Úc Thanh đeo ba lô lên vai, mở cửa xe rồi nói cảm ơn và tạm biệt.

Sau khi xuống xe, trước khi đóng cửa lại, cô lại nói "bye bye" một lần nữa.

Lục Tây Lưng dựa lưng vào ghế, khẽ gật đầu, giống như không quan tâm.

Cho đến khi cửa xe đóng lại, cô quay lưng đi về phía cổng trường, anh mới quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ban đêm, ký túc xá nữ đèn đuốc sáng trưng, ồn ào náo nhiệt, thỉnh thoảng từ trong phòng ký túc xá nào đó phát ra một loạt tiếng cười.

Nữ sinh trong phòng tắm cuối cùng vừa mới tắm xong, mái tóc ướt nước, tay ôm một cái sọt nhỏ đựng đồ vệ sinh cá nhân đi ngang qua, lưu lại một mùi hương ướt át trong hành lang.

Hạ Úc Thanh đẩy cửa phòng 404 ra, Phương Ly từ sau màn giường thò đầu ra: "Thu Thu?"

"Là tớ."

"A, Thanh Thanh, cậu về rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!