Xe lái đến Thanh Mi Uyển, hai người xuống xe. Đi vào nhà, Lục Tây Lăng mở máy điều hòa không khí lên trước.
Trong làn gió lạnh thổi ra còn mang theo chút bụi, giống như đã rất lâu rồi chưa được sử dụng, anh hỏi: "Thời gian gần đây không tới nơi này sao?"
Hạ Úc Thanh lắc đầu: "Gần đây thật sự không có việc gì bắt buộc phải qua đêm bên ngoài ký túc xá."
Lục Tây Lăng không nói gì.
Anh nhớ lúc Lục Sênh học đại học, bắt đầu yêu đương thì ba ngày đã có hai ngày không ở nhà.
Còn có chuyện quan trọng hơn phải bàn nên bọn họ ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, Lục Tây Lăng hỏi: "Có biết số điện thoại của anh họ em không?"
"Biết, nhưng tôi không chắc rằng anh ta có đổi số hay không."
"Em ghi lại cho tôi đi."
Hạ Úc Thanh gật đầu, cầm balo tới, móc ra một cây bút và một quyển sổ.
Lục Tây Lăng đã từng nhìn thấy quyển sổ đó, màu xanh đậm, hơi thô, có vẻ là loại rẻ tiền, chưa chắc đã tìm được trong các cửa hàng bán văn phòng phẩm hiện nay.
Lần đầu tiên anh nhìn thấy nó là vào năm ngoái, khi đến tìm Hạ Úc Thanh. Nó được đặt trên bàn, bên cạnh quyển Kẻ Trộm Sách đang kẹp bản chính sách vay tiền cho sinh viên.
Lần thứ hai nhìn thấy là đêm giao thừa, nó bị Hạ Úc Thanh ném trên bàn trà.
Anh đoán quyển sổ này rất quan trọng, tương tự như nhật ký hoặc bản ghi nhớ gì đó.
Hạ Úc Thanh mở sổ lấy ra một tờ giấy ghi chú. Vốn dĩ cô định quỳ trên thảm để viết, nhưng mới quỳ được một nửa thì đành từ bỏ vì quá đau.
Lục Tây Lăng chú ý đến: "Lúc ngã đầu gối cũng bị thương sao?"
"Phải."
"Học được chưa?"
Hạ Úc Thanh ngồi trên ghế sô pha, khom lưng nhìn số điện thoại trên nhật ký rồi chép lại, không kiềm chế được mà lộ ra nụ cười kiêu ngạo: "Chỉ cần một buổi chiều đã học được."
"Ai dạy em?"
"Bạn cùng phòng của tôi."
" Ừ." Lục Tây Lăng lạnh nhạt trả lời. Khá tốt! Anh lại hỏi: "Tại sao đột nhiên muốn học chạy xe đạp?"
"Học kỳ này quá nhiều tiết, đi bộ thì không kịp, mà đi xe của trường thì quá chen chúc." Hạ Úc Thanh xé giấy ghi chú ra rồi đưa cho Lục Tây Lăng.
Lục Tây Lăng nhận lấy, liếc mắt nhìn một cái, phí trên dãy số có viết một cái tên, là Hạ Hạo.
Anh đặt mảnh giấy lên bàn trà rồi hỏi tiếp: "Thẻ ATM mà tôi gửi tiền sinh hoạt phí lần trước cho em là dùng tên của em mở sao?"
"Đúng vậy. Giáo viên đưa tôi đến ngân hàng nông nghiệp trong thị trấn để mở."
"Còn nhớ mật khẩu rút tiền không?"
Hạ Úc Thanh gật đầu.
"Có mang theo thẻ căn cước không?"
"Có mang theo."
Lục Tây Lăng tỏ ý muốn cô lấy ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!