Chương 18: Có đẹp không?

Sau khi Lục Tây Lăng nghe xong cuộc gọi công việc, anh không quay lại ghế sô pha ngồi ngay.

Anh phải tìm một việc gì đó làm để dời sự chú ý đi.

Anh đứng trên ban công suy nghĩ một lát, rồi bước tới nói với Hạ Úc Thanh rằng, anh phải vào phòng làm việc để xử lý một vài công việc.

Hạ Úc Thanh vội vàng nói: "Chú Lục, chú làm việc của mình đi, đừng lo lắng cho tôi."

Đây là lời thật lòng, cô thật sự hy vọng lúc này Lục Tây Lăng sẽ gạt mình sang một bên, coi mình như không khí thì càng tốt.

"Vậy em..."

"Tôi có mang sách theo!"

Lục Tây Lăng gật đầu, rồi nói: "Em cứ suy nghĩ trước đi, xem tối nay muốn ăn gì."

Lục Tây Lăng vào phòng làm việc, bật máy tính lên.

Cửa phòng làm việc không đóng.

Ngồi sau bàn làm việc, anh chỉ cần dịch chiếc ghế sang một chút là có thể nhìn thấy phòng khách.

Hạ Úc Thanh đứng dậy, rời khỏi ghế sô pha, đi về phía phòng ăn.

Người đi được một lúc rồi lại xuất hiện với một chiếc túi vải trong tay.

Cô ngồi xuống ghế sô pha, lấy một cuốn sách từ trong cặp ra, đặt lên đùi.

Đọc chưa đến nửa phút, có vẻ như cảm thấy tư thế cúi đầu hơi mệt, cô đưa tay lên xoa nắn khớp cổ, cầm cuốn sách lên, đổi tư thế. Cô ngồi xuống thảm, đặt sách lên bàn trà, dùng một tay chống cằm, một tay giở sách.

Một lát sau, cô lại xoay người lấy hộp bút trong túi ra, cầm lấy một chiếc bút dạ, vừa đọc vừa gạch chữ.

Cô đọc sách rất nghiêm túc, một khi cô đã làm việc, thì khả năng tập trung vô cùng cao. Dường như biểu cảm của cô cũng thay đổi theo nội dung trong sách, lúc thả lỏng, lúc lại cau mày.

Mãi đến tận hơn hai mươi phút sau, tiếng thông báo tin nhắn WeChat mới làm cô bị gián đoạn.

Việc đầu tiên cô làm ngay khi hoàn hồn lại là liếc nhìn về phía phòng làm việc.

Lục Tây Lăng nhanh chóng mà im lặng thu hồi ánh mắt của mình lại. Anh nhìn chằm chằm màn hình máy tính hồi lâu, mà chỉ đọc được ba bức thư điện tử.

Trong phòng khách, Hạ Úc Thanh đặt điện thoại sát gần bên tai, như thể đang nghe tin nhắn thoại.

Một lúc sau, cô ấn ngón tay lên màn hình điện thoại, tiến lại gần trả lời bằng một tin nhắn thoại: "Tớ ổn rồi! Cậu đừng lo! Tớ đang ở nhà người thân nên sẽ về ký túc xá muộn khá muộn đấy. Cậu và Ly Ly muốn ăn gì? Khi trở về sẽ tớ sẽ đem đồ ăn đêm cho hai người. "

Không biết bên kia trả lời thế nào, cô nghe xong, lại nói: "Được rồi được rồi, tối nay gặp lại."

Lục Tây Lăng cầm chuột, khựng lại một chút rồi nhìn ra phòng khách, cô ấy lại chìm đắm vào cuốn sách rồi.

Sự tập trung khiến người ta phải kinh ngạc.

Sắc trời chiều tà u tối, bàn phím và chuột vang lên những âm thanh không theo quy luật nào.

Lục Tây Lăng làm việc, mỗi lần trả lời xong một email, anh đều sẽ bất giác liếc nhìn ra bên ngoài một cái.

Lần tiếp theo bị gián đoạn bởi tín hiệu thông báo đã giặt xong của máy giặt.

Hạ Úc Thanh đặt bút đánh dấu kẹp giữa các trang giấy, đứng dậy, đi đến phòng giặt là.

Lục Tây Lăng đứng dậy, lúc đi qua bàn trà còn cúi đầu liếc nhìn một cái, cô đang đọc cuốn "1984" của George Orwell, đây quả là một tác phẩm rất đáng đọc đọc trong lĩnh vực Báo Chí và Truyền Thông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!