Chương 11: Hạ Úc Thanh

Hạ Úc Thanh vội vàng xác nhận bạn bè, ấn vào biểu tượng avatar của anh, muốn đổi tên chú thích cho anh, nhưng hình như cũng không cần thiết, trong số bạn bè wechat của cô, chỉ có anh dùng avatar đó.

Lúc bọn họ ăn cơm, Lục Tây Lăng nhận hai cuộc điện thoại, hình như là Chu Tiềm gọi tới, hỏi về chi tiết tài liệu.

Vì vậy, ăn cơm xong, Hạ Úc Thanh sợ làm chậm trễ công việc của anh, đề nghị mình có thể đi tàu điện ngầm về trường.

Lục Tây Lăng đi ở phía trước, cũng không quay đầu lại: "Trả treo với tôi mới làm chậm trễ công việc của tôi."

Sau khi đưa Hạ Úc Thanh đến trường, Lục Tây Lăng lái xe về công ty.

Dây dưa một hồi, Chu Tiềm đã tới từ sớm, chờ ở bàn làm việc bên ngoài văn phòng.

Lục Tây Lăng đi vào, Chu Tiềm đứng dậy, theo vào văn phòng.

Lục Tây Lăng vắt áo khoác lên tay vịn salon, đi tới ngồi sau bàn làm việc, châm một điếu thuốc, nhận tài liệu mà Chu Tiềm đưa tới.

Thời gian trước, công ty anh hợp tác mua bán với một bệnh viện đứng đầu toàn quốc về dụng cụ y tế, vốn đã thống nhất ý kiến, nhưng khi chuẩn bị ký hợp đồng, người phụ trách bộ phận thu mua của bệnh viện đó đột nhiên ép giá, trực tiếp giảm ba mươi phần trăm giá.

Giá sau khi giảm còn thấp hơn giá gốc của công ty. Đối phương nhất quyết giữ cái giá đó không chịu thay đổi, bộ phận tiêu thụ không nâng giá được, chỉ có thể xin phép cấp trên xem nên nhượng bộ hay cho một ít phúc lợi ngầm, hoặc là từ bỏ mối làm ăn này.

Sau khi cân nhắc, bộ phận tiêu thụ quyết định từ bỏ, SE Medical đạt được thành công nhờ vào chất lượng sản phẩm, tuyệt đối không cuộc chiến giá cả vô nghĩa. Giá cả chính là ranh giới cuối cùng.

Hôm nay, bộ phận thu mua của bệnh viện đó đã nhanh chóng ký hợp đồng đặt hàng với một công ty sản xuất dụng cụ chữa bệnh khác của Nam Thành.

Người của bộ phận tiêu thụ rất cảnh giác, lập tức báo chuyện đó lên, cũng mù mờ biểu đạt nỗi lo lắng âm thầm của mình: có lẽ bộ phận chiến lược của công ty đã có chỗ hở.

Bởi vì hơn nửa năm nay đã xảy ra vài sự kiện tương tự nhau.

Là ai tiết lộ bí mật công ty, trong lòng Lục Tây Lăng hiểu rõ, nhưng vì tạm thời chưa đụng vào người đó được, nên anh cũng không có lựa chọn khác.

Lục Tây Lăng xem tài liệu hai lần xong, khép lại, ném lên bàn.

Chu Tiềm đứng trước bàn làm việc, chờ chỉ thị của anh.

Ngón tay Lục Tây Lăng vô thức gõ nhẹ trên mặt bàn, anh suy tính hồi lâu, rốt cuộc lên tiếng: "Bảo bộ phận tiêu thụ không cần làm báo cáo công khai trong hội nghị thường lệ sắp tới. Chuyện còn lại, tôi sẽ đích thân xử lý."

Chu Tiềm gật đầu.

Lục Tây Lăng trở về Lục trạch.

Mấy năm nay ông Lục không quá khỏe, bệnh mãn tính quấn thân, vào mùa Thu luôn bị bệnh, trời hạ nhiệt là ho.

Lục Sênh đang ngồi ăn trái cây, xem TV với bà Lục ở phòng khách.

Bà Lục gọi Lục Tây Lăng tới ăn cùng.

Lục Tây Lăng nói không cần, còn hỏi ông Lục có ở thư phòng không.

Bà Lục còn chưa kịp nói gì, từ thư phòng đã truyền ra tiếng ho khan.

Lục Tây Lăng nói: "Con lên nói mấy câu."

Ông Lục đeo kính lão, ngồi sau bàn đọc sách xem tạp chí về lĩnh vực y khoa.

Ông đang đọc một luận văn về bảo quản tưới máu cơ học cho gan của người hiến tạng, muốn chia sẻ với Lục Tây Lăng.

"Nếu con về hưu, nhất định cũng thanh nhàn như ông." Lục Tây Lăng cất giọng nhẹ nhàng.

Ông Lục dừng lại, con mắt sau kính lão giương lên. Ông úp tạp chí xuống bàn: "Ăn đạn về à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!