Edit: Nu Thục tần
Beta: Nga Sung dung
Lục hoàng tử oán trách nói: "Lại chửi tục phải không? Phụ hoàng chính trực khỏe mạnh, sao lại nói đến chuyện lập người thừa kế ngôi vị. Nếu như phụ hoàng muốn lập, thì cũng nên chọn giữa Đại ca và Tam ca, ta có liên quan gì. Chúng ta làm đệ đệ, cùng lắm là chuyên tâm đọc sách, tương lai nỗ lực làm một vị Hiền vương, phụ tá các hoàng huynh thôi, không cần có ý tưởng không an phận."
Cửu hoàng tử đột nhiên có chút kích động mà nói: "Lục ca, huynh cho rằng ta chỉ là vì bản thân mình mà suy xét sao? Huynh nhìn xem Đại ca và Tam ca như vậy, ai có bộ dáng của Thái tử? Nếu sau này bọn họ làm hoàng đế, Đại Tề của chúng ta sớm hay muộn cũng xong đời!"
"Cửu đệ!" Lục hoàng tử thấy giọng hắn ngày một lớn như vậy, vội vàng ngồi dậy, lạnh giọng nói: "Lúc này ta coi như đệ là tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, đệ về sau nếu còn nói như thế nữa, cũng đừng trách ta trở mặt với đệ!"
Cửu hoàng tử thấy hắn tức giận đến mặt đỏ bừng, vội vàng tiến lên giúp Lục hoàng tử nguôi giận, "Lục ca đừng nóng giận, đều là ta không tốt. Cùng lắm những lời này ta chỉ nói trước mặt huynh hay sao? Ra khỏi nơi này, ta sẽ không nói loạn như vậy."
Lục hoàng tử bất đắc dĩ mà nói: "Đệ đó, khó trách Khánh Tần nương nương nói đệ, ngoài miệng luôn nói những chuyện không giống ai. Ở trong cung, cái gì cũng có thể tùy tiện nói sao? Cho dù là ở trước mặt ta, đệ cũng đừng quên đạo lý tai vách mạch rừng!"
"Lục ca dạy rất đúng, về sau ta nhất định cẩn thận." Cửu hoàng tử ngoan ngoãn mà nói: "Lục ca, huynh mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, sáng mai còn phải dậy sớm nữa."
Lục hoàng tử trầm mặc một chút, nói: "Phụ hoàng vừa rồi đến đây, bảo ta ngày mai đừng đi nữa, ở tại trong cung dưỡng bệnh."
Cửu hoàng tử theo bản năng mà nói: "Như vậy sao được? Lễ mừng năm mới chính là đại sự, không chỉ có cúng tế tổ tông, còn là lộ mặt trước mặt các đại thần. Nếu Lục ca không đi, không biết bên ngoài có truyền ra cái gì tin đồn nhảm nhí hay không..."
"Ta cũng nghĩ vậy, cũng không phải bệnh đến đi đứng đều không được, chỉ cần có thể đứng lên, ta nhất định phải đi." Lục hoàng tử quật cường mà nói.
Cửu hoàng tử cổ vũ gật gật đầu.
Cùng lúc đó, ở Khánh Ninh cung, bị Hoàng đế quấy rầy, Bùi Thanh Thù đành lần nữa ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị đi đến Quỳnh Hoa cung.
Lúc chưa rời Cảnh Hành hiên,
Ngọc Tụ hỏi hắn: "Điện hạ hôm nay tính khi nào thì trở về? Bữa tối sẽ dùng ở nơi nào?"
Bùi Thanh Thù nói: "Chắc là dùng ở chỗ mẫu phi. Chờ dùng qua cơm tối, trước thời gian cấm đi lại vào ban đêm trở về là được."
Ngọc Tụ gật gật đầu, đưa đoàn người Bùi Thanh Thù ra cửa.
Lúc Bùi Thanh Thù đi vào Quỳnh Hoa cung, hai mẹ con Thục phi vừa vặn rửa tay xong, đang chuẩn bị ăn cơm.
Thấy hắn tới, Thục phi vui sướng mà nói: "Hôm nay đến Khánh Ninh cung nghỉ sao? Mẫu phi còn tưởng rằng con chạng vạng mới có thể tới đây! Mau tiến vào ngồi!" Nói xong lại quay sang bên cạnh kêu: "Người đâu màu tới giúp Thù nhi múc nước! Đều là người chết sao!"
"Ăn tết không được nói từ 'chết' này." Bùi Thanh Thù giữ chặt tay Thục phi nói: "Con không cần người khác, mẫu phi giúp con rửa đi."
"Được được được." Thục phi đầy mặt đều là ý cười, đối với Bùi Thanh Thù ở trước mặt này sẽ không nói cái từ 'không' .
Lệnh Nghi ở bên nhìn, ê ẩm mà nói: "Đều đã lớn như vậy rồi, còn ở đó mà làm nũng, không biết mất mặt sao?"
Bùi Thanh Thù đã không còn chút nào sợ nàng: "Nơi này lại không có người ngoài, ta mới không cảm thấy mất mặt đâu."
"Hừ, ta thấy đệ ở Khánh Ninh cung này, bản lĩnh không học được bao nhiêu mà da mặt càng ngày càng dày đó." Lệnh Nghi bước đến, hung hăng mà nhéo một cái trên mặt Bùi Thanh Thù, "Heo con béo, cơm đã dọn lên nãy giờ. Ta đói bụng đã nửa ngày, đệ còn ở đó khen tới khen lui, lát nữa thức ăn sẽ không ngon."
"Hừ," Bùi Thanh Thù học bộ dáng của Lệnh Nghĩ, hừ nhẹ một tiếng, "Ta mới không phải heo con béo, ta so hoàng tỷ nhẹ hơn nhiều, không tin hai ta thử so xem."
"Đệ!" Lệnh Nghi là đang bước vào giải đoạn thiếu nữ, sao nghe được người khác nói nàng nặng, chỉ vào cái mũi Bùi Thanh Thù, muốn cùng hắn tranh đấu.
Thục phi thấy vậy, cầm ngón tay con gái nói: "Được rồi, hai đứa đừng náo loạn nữa. Lệnh Nghi, không phải con nói đói bụng sao? Điểm tâm đều mang lên tới, con ăn trước hai phần lót bụng đi, chờ mẫu phi giúp đệ đệ con rửa tay xong thì qua liền."
Lệnh Nghi hung hăng liếc Bùi Thanh Thù một cái, lúc này mới ngồi trở lại bàn.
Bùi Thanh Thù rửa tay xong, hai mẹ con cũng ngồi xuống bên cạnh Lệnh Nghi.
Hắn nhìn kỹ, phát hiện Lệnh Nghi cũng chỉ là nói vậy thôi. Nàng nói là đói bụng, trên thực tế vẫn chưa chạm qua món nào, đây là đang chờ hắn cùng Thục phi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!