[1]Vô quan phong nguyệt: Không quan tâm đến tình ái
Edit: Bình cô cô
Beta: Thư Thục nghi
Chuyện phong hào của Lệ tần bị đổi thành 'Tĩnh', còn bị bắt đi Thọ Khang cung tĩnh dưỡng nhanh chóng truyền khắp hậu cung. Sau khi biết chuyện này, phản ứng của mọi người không hề giống nhau.
Vinh Quý phi đối với chuyện này đã sớm chuẩn bị tâm lý, có thể xem như là người bình tĩnh nhất hậu cung. Sau khi nghe được tin tức, nàng ấy liền bảo Ngọc Tảo mở nhà kho, tặng Bùi Thanh Thù không ít lễ vật an ủi.
Một vị Quý phi khác
- Toàn Quý phi
- sau khi nghe tin liền theo bản năng mà cảm thấy sự tình không hề đơn giản như vậy, lập tức gọi người đi hỏi thăm tình hình cụ thể. Chuyện này Thục phi và Hoàng đế đều không cố ý che giấu, cho nên người của Toàn Quý phi rất nhanh chóng hỏi được tin tức.
Sau khi biết được đại khái sự tình, tâm tình của Toàn Quý phi còn phức tạp hơn Vinh Quý phi nhiều.
Thời điểm xảy ra chuyện của Lệ Phi, Hoàng đế bảo nàng ta cùng Hoàng hậu và Vinh Quý phi cùng nhau điều tra. Hoàng đế làm nàng ta và Vinh Quý phi phải dính vào chuyện này, vốn là sợ Hoàng hậu Chu thị ghen ghét Lệ Phi, sẽ nhân cơ hội này hạ độc thủ [2] với Lệ phi. Nhưng Hoàng đế lại quên mất rằng Lệ Phi đang được chuyên sủng, nàng ấy chính là kẻ địch của toàn hậu cung.
Cho dù Toàn Quý phi và Vinh Quý phi cùng nhau tra khảo, kết quả thẩm tra cũng sẽ không khác với những gì một mình Hoàng hậu tra ra được, thậm chí còn tệ hơn.
[2] Hạ độc thủ: ở đây hiểu với nghĩa "ném đá giấu tay"
"Vinh Quý phi thật đúng là làm cho người ta nhìn không thấu." Cung nữ tâm phúc của Toàn Quý phi
- Sĩ Trinh nhíu mày nói: "Chuyện của Lệ Phi năm đó, nàng ta tuy không phải là chủ mưu nhưng cũng không hẳn không liên quan, hiện tại lại bảo Thục phi nhận nuôi nhi tử của Lệ Phi, còn cho Tứ Hoàng tử qua lại với Thập nhị Hoàng tử một cách gần gũi như vậy...... Nàng ta rốt cuộc muốn làm cái gì?"
"Vinh Phi này, rất thông minh và khôn khéo, ai cũng không muốn tùy tiện đắc tội nàng ta. Lúc trước, căn bản nàng ta không hề nhúng tay vào, tất cả đều là do bổn cung và Hoàng hậu xuống tay."
Sĩ Trinh rũ mắt, thấp giọng hỏi: "Vinh Quý phi cũng biết nội tình?"
Toàn Quý phi đạm đạm cười: "Nàng ta cũng không phải kẻ ngốc, dù cho bản thân không hề động thủ, trong lòng vẫn luôn hiểu rõ, chỉ là trong lòng tường tỏ mà không nói ra thôi."
"Đã như thế, Vinh Quý phi làm sao dám bảo đảm khi Thập nhị Hoàng tử trưởng thành, sẽ không đem món nợ của Lệ Phi ra tính sổ với nàng ta?"
Toàn Quý phi thở dài: "Nếu không thì tại sao người ta hay nói Vinh Phi biết làm người đây, thừa dịp hài tử chưa lớn thì ban cho mấy ơn huệ nhỏ, Thập nhị hoàng tử còn nhỏ như vậy, có thể biết cái gì chứ, còn không phải nàng ta và Thục phi nói cái gì thì là cái đấy. Huống hồ nàng ta thật sự không có tham dự trong chuyện đó, cùng lắm thì xem như mắt nhắm mắt mở thôi. Công sinh thành và công nuôi dưỡng
- cái nào nặng cái nào nhẹ, cái này rất khó nói.
Có Thục phi, còn có hai cái bia chắn phía trước là bổn cung và Hoàng hậu, tương lai của Vinh Phi thật đúng là không biết sẽ thế nào."
Sĩ Trinh nghi hoặc nói: "Nô tỳ thật sự không biết, nương nương vì sao phải lo lắng như thế. Lệ Phi đã ở lãnh cung nhiều năm như vậy, không có cơ hội bước ra. Hoàng Thượng có nhiều nhi tử như vậy, Thập nhị hoàng tử nói trắng ra là chính là con của tội phi, tương lai có thể có bao nhiêu cơ hội?"
Toàn Quý phi lắc đầu: "Từ khi hắn ra khỏi lãnh cung, trong lòng bổn cung liền cảm thấy không yên. Lúc trước Hoàng thượng thưởng đồ vật, lại ban nô tài, mấy cái này còn cho qua được. Nhưng sau chuyện của Lệ Tần, ngươi cũng thấy rồi. Chẳng qua hắn ta chỉ bị hù dọa một chút, trẹo chân mà thôi, kết quả Hoàng thượng không cần tra hỏi, trực tiếp chuyển người đi luôn."
Sĩ Trinh nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Cũng đúng, phi tần tầm thường bị chuyển đến chỗ như Thọ Khang cung, đời này coi như không còn trông cậy vào cái gì được nữa. Hoàng thượng đối với vị Thập nhị Hoàng tử này, đúng là rất coi trọng, ngoài dự đoán của mọi người."
"Cũng không phải là ngoài dự đoán sao, lúc còn ở trong Hàn Hương điện, Người cũng đã quên có một đứa con như vậy, hiện tại không biết tại sao lại cho quay trở lại......" Toàn Quý phi đau đầu, xoa xoa huyệt Thái Dương: "Chẳng lẽ sự tình năm đó, Hoàng thượng đã tra được cái gì?"
Sĩ Trinh cảnh giác nhíu mày: "Không thể nào, đã lâu như vậy...... Cũng phải nói, gần đây thái độ của Hoàng thượng đối với nương nương có hơi kỳ lạ."
"Thôi, chuyện này muốn tra, mọi chuyện cũng chỉ đổ lên đầu Hoàng hậu mà thôi. Chỉ cần bên Khôn Nghi cung không có động tĩnh, chúng ta liền không cần lo sợ quá mức vào mấy chuyện không đâu." Toàn Quý phi thở phào: "Tương tự lễ vật của Vinh Phi, đưa vài thứ đi Quỳnh Hoa cung đi."
Sĩ Trinh lên tiếng, lĩnh mệnh mà đi.
Bùi Thanh Thù thật sự không nghĩ tới, chỉ là trẹo chân mà thôi, vậy mà lại thu được rất nhiều lễ vật từ các cung gửi tới.
Mặt của Ngọc Lan vẫn còn sưng tấy nhưng lại không thể không đến đây giúp đỡ bọn Ngọc Tụ cùng nhau đối chiếu danh mục lễ vật, nhận quà tặng nhập kho.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!