EDIT bởi Lavandula_Lamiaceae
Qua năm mới không được bao lâu, Đoạn Hành Dư liền nói với ba mẹ hắn có việc muốn về trường trước.
Nhưng thực ra nguyên nhân là vì Tạ Thời Quyết nhớ hắn, mà chính hắn cũng nhớ Tạ Thời Quyết.
Sau khi Tạ Thời Quyết làm xong công việc trên trường thì lập tức bắt đầu triển khai kế hoạch chuyển đến ở chung của hai người, mỗi ngày đều sẽ gửi video cho Đoạn Hành Dư xem tiến độ.
Chỉ còn đợi hắn sửa soạn đồ đạc dọn vào.
Nhìn đến phân nửa tủ quần áo đã dần được lấp đầy, đồ mặc của hai người treo cùng nhau, trong lòng Đoạn Hành Dư dâng lên cảm giác thỏa mãn vô cùng.
Cũng giống như lần đầu tiên hắn đến Vương phủ ở.
Căn hộ này tổng cộng có ba phòng, một phòng ngủ, một phòng làm việc, còn một phòng hiện tại được dùng cho mục đích để đồ vật.
Phía bên trong phòng có vài tấm ván gỗ dài, dựng chỉnh tề ngay cạnh tường.
Đoạn Hành Dư hỏi:
"Đây là để cho em làm giường đúng không?"
Tạ Thời Quyết nghiền ngẫm mà nhìn hắn.
"Em suy nghĩ cái gì vậy?"
Hắn đóng cửa lại, nắm tay kéo Đoạn Hành Dư ra bên ngoài, chỉ vào phòng ngủ lớn nhất.
"Giường của em ở bên trong."
Đoạn Hành Dư sờ sờ cái mũi, có chút ngượng ngùng.
À...
Đối với phương diện này hắn không có gì bài xích, huống hồ bọn họ cũng đã sớm quen thuộc lẫn nhau.
Chỉ là đến khi hắn tắm rửa xong xuôi rồi trèo lên giường, lúc này mới phát hiện tủ đầu giường có giấu chút đồ vật, khiến hắn ngại đến đỏ mặt.
Vậy mà y chuẩn bị đầy đủ đến thế.
Thời điểm Tạ Thời Quyết từ trong phòng tắm đi ra liền nhìn thấy người nọ ngồi ở đầu giường, nhìn chằm chằm xuống sàn nhà phát ngốc, mái tóc vẫn còn ẩm ướt nhỏ xuống vài giọt nước.
Hắn nhíu mày.
"Sao lại không lau khô tóc đi?"
Đoạn Hành Dư đột nhiên hoàn hồn, đem khăn lông đang vắt lên cổ che đầu, tùy ý lau lau hai cái.
Hắn nhỏ giọng nói thầm: Làm liền đây mà.
Còn nói lại? Tay hắn dựa trên góc bàn trang điểm, ngữ khí thanh lãnh,
"Lần trước là ai bị lạnh đến mức cảm?"
Lễ trừ tịch trước đây, bởi vì Đoạn Hành Dư không chịu lau khô tóc đã chạy ra bên ngoài hưởng gió lạnh, kết quả hắn bị cảm cúm mấy ngày liền.
Lúc ấy hắn còn ở nông thôn, khiến Tạ Thời Quyết gấp đến độ thiếu chút nữa tính toán chạy thâu đêm đến chỗ hắn.
"Lần đó là ngoài ý muốn thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!