EDIT BỞI Lavandula_Lamiaceae
Đấu tranh tư tưởng một hồi, cuối cùng Đoạn Hành Dư cũng bại trận, đành đút một miếng thịt đến trước miệng y.
Chỉ mới đút một lần, Tạ Thời Quyết đã hạnh phúc đến ngốc nghếch, ánh mắt nhìn đối phương càng nóng cháy, xem đến cả người hắn đều không tự nhiên, Làm gì vậy?
Tạ Thời Quyết cười,
"Ta cảm thấy như đang nằm mơ vậy, thật vui, vui nhất là..."
Ngươi hôn ta. Hắn nói tựa hồ có chút thẹn thùng, sau đó lại đề cao âm lượng, cường điệu lên, Ngươi chủ động.
Đoạn Hành Dư vẫn e lệ, nghe một câu là có thể đỏ mắt, có chút khó kiềm chế được.
Nhưng cuối cùng Đoạn Hành Dư vẫn ra vẻ bình tĩnh lạnh mặt lại, Ta còn đói.
Thấy bộ dáng này của hắn, đôi mắt Tạ Thời Quyết càng sáng hơn.
"Ngươi cũng thích, đúng không?"
Lúc này Đoạn Hành Dư mới thuận lợi giành lại chén cháo cùng cái muỗng trong tay đối phương, hắn tự cúi đầu uống cháo của chính mình, Tự nghĩ đi.
Đôi tai phiếm hồng bán đứng hắn, Tạ Thời Quyết cũng không đùa tiếp, nhưng ngữ khí lại không nhịn được nâng cao lên vài phần, ánh mắt ngắm nhìn bờ môi ướt át vì uống cháo của người nọ, Ta biết cả rồi.
Đoạn Hành Dư không nói lời nào, đầu vùi xuống càng thấp.
Không nói lời nào chính là cam chịu, Tạ Thời Quyết nghĩ như thế.
Cả người phảng phất như rớt vào trong hũ mật.
Người ta nói có được thứ gì sẽ càng ngày càng tham lam.
Tạ Thời Quyết bắt lấy ngón tay hắn, âm thanh khắc chế vang bên tai,
"Dư Nhi, lại một lần nữa được không?"
Ta sẽ nhẹ một chút.
Ngón tay Đoạn Hành Dư run lên, thân thủ nhanh nhẹn mà gắp một miếng thịt kho tàu, chặn đứng thế tiến công của y.
Thịt mỡ lăn trên bàn một vòng, lăn luôn cả bầu không khí ái muội giữa hai người.
Hắn cười gượng,
"Ta thật sự đói bụng."
Hai người vẫn dựa sát vào nhau ngươi một miếng ta một miếng đút cháo đến khi xong một chén lớn, vài món nhẹ cũng bị càn quét sạch sẽ, chỉ có đĩa thịt kho tàu là còn vài cục thịt mỡ lẻ loi, Tạ Thời Quyết nhìn đến lại cảm thấy chướng mắt cực kỳ.
Thời điểm nha hoàn tiến vào dọn dẹp cũng là lúc Tiểu Đình cùng Tiểu Thụy đi vào.
Đoạn Hành Dư lúc này mới nhớ đến Lục Minh Chiêu, liền hỏi Tiểu Đình, Biểu ca của ta đâu?
Tiểu Đình vỗ vỗ đầu,
"Vừa rồi quên báo công tử! Vị công tử kia đã đi rồi, hắn dặn ta chuyển lời cho công tử một tiếng, còn nói sẽ giúp ngài xin phép tối nay không về."
Đoạn Hành Dư kéo kéo khóe miệng, hắn đã nói tối nay sẽ không về đâu...! Tạ Thời Quyết lại rất vừa lòng, còn nhân cơ hội ở dưới đệm chăn trộm nhéo tay hắn.
Tiểu Đình lại vô cùng ngây thơ trong sáng hỏi,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!