Chương 41: (Vô Đề)

Cửa ải cuối năm đã qua, trời ngày càng lạnh. Hôm nay tuy trời có nắng, nhưng đêm qua tuyết đổ một đêm, chồng chất dày đến vài thước, một mảnh trắng xoá.

Tỷ muội Triệu thị nhảy xong, ở ngày mùa đông cũng ra một thân mồ hôi.

Tiếng vỗ tay Không keo kiệt vang lên, Liễu Phiêu Phiêu vỗ hăng say nhất.

So với điệu nhảy tùy ý vào đêm kia, lần này các nàng thay quần áo đặc chế dành riêng cho điệu nhảy này, lại có nhạc làm bạn, càng có vẻ thướt tha yêu kiều, động tác uyển chuyển.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Đi xuống đi." Cố Linh Quân mỉm cười nói.

Tỷ muội Triệu thị được lệnh, cung kính mà hành lễ, su đó lui ra ngoài.

Trong lòng giống như cảnh sắc bên ngoài, tràn đầy mê mang cùng không biết tương lai ra sao.

***

Ngày ấy, Trương Đức Phúc rảnh rỗi, đi nhìn quà tặng "Sống" kia, thậm chí còn mang theo thuần thú sư nổi tiếng vào trong cung. Kết quả vừa nhìn thấy đã trợn tròn mắt.

Gì, gì… Sao lại là người… Hơn nữa còn là nữ nhân.

Tâm tư ra sao không cần nói cũng biết, chẳng qua lá gan của người tặng món quà này không khỏi cũng quá lớn.

Trương Đức Phúc cũng lưỡng lự, trở về xin chỉ thị của bệ hạ bọn họ.

Trong mắt Tiêu Dục Hành cũng hiện lên kinh ngạc, im lặng suy nghĩ một lát sau, nhàn nhạt nói: "Nếu đã đưa cho Quý Phi, vậy giao cho nàng ấy xử lý."

Trương Đức Phúc muốn nói lại thôi, vẻ mặt ngượng nghịu.

Tặng nữ nhân vào trong cung không phải chuyện kỳ lạ gì, đã có không ít người ngo ngoe rục rịch ngầm hỏi hắn.

Rốt cuộc nhét người nhà vào trong hậu cung của hoàng đế đều có lợi cho gia tộc họ. Chỉ là, hiện giờ nhét người vào hậu cung của bệ hạ không thành, ngược lại biến thành nhét vào trong cung của Quý Phi.

Ông nhớ lại đám phi tần hứng thú bừng bừng mà chạy đến trong cung Quý Phi, thấy Quý Phi còn vui hơn nhìn thấy thấy bệ hạ, hơn nữa trạng huống này… Vào cung nhiều năm như vậy, tự nhận cái gì sóng gió đều trải qua, Trương Đức Phúc cũng không khỏi sinh ra nghi hoặc.

Rốt cuộc đây là hậu cung của bệ hạ, hay là hậu cung của nương nương…

Lại nghĩ đến Châu phủ Giang Nam, Trương Đức Phúc lắc đầu, đáy lòng không khỏi sinh ra chút đồng tình. Chắc còn đang ở nhà trông mong thăng chức, nhưng đưa đến lại là thánh chỉ hàng chức, không biết khi nào sẽ đưa đến đó nữa.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ông ngửa đầu nhìn bầu trời, trời lạnh như vậy, chuyển tới nơi hoang dã hẻo lánh chắc cũng sống không lâu.

***

"Nương nương, tỷ muội Triệu thị nhảy thật đúng là không tồi." Người đi rồi, vẻ mặt Liễu Phiêu Phiêu vẫn còn dư vị, nhịn không được khen ra tiếng.

"Cũng không tệ."

"Đúng vậy, khá tốt."

……

Người ngồi Phía dưới cũng hỗ động không ít, vội gật đầu theo. Trong đó có không ít người từng chạy đến cung Lăng Hựu Tình nịnh bợ, biết theo không đúng phe, lại lập tức xoay đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!