Chương 30: (Vô Đề)

Cố Linh Quân nghiêng tai lắng nghe động tĩnh, liên tiếp có người lui ra ngoài, còn tri kỷ mà đóng cửa lại.

Có một người ngồi xuống bên cạnh giường.

Cố Linh Quân tưởng rằng là Lục Trúc, kéo xuống khăn tay, lật người, lại đối diện một đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, lập tức xoay người trở ngược về.

Sau lưng, người nọ vẫn không ra tiếng, Cố Linh Quân lại cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của người đó, như là một ngọn lửa đang bùng phát, phía sau lưng nàng hơi hơi nóng lên.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thở dài, Cố Linh Quân lại lật người qua, nhưng chỉ xả khăn tay xuống một chút, khó khăn lắm lộ ra một đôi mắt.

Tiêu Dục Hành cúi đầu nhìn nàng, không nói một lời.

Tâm tư nam nhân cũng rất khó hiểu, thôi được rồi, vậy để nàng mở miệng trước.

"Hoàng Thượng..." Cố Linh Quân hô một tiếng, nửa ủy khuất nửa làm nũng, ngay cả chính nàng cũng không phát hiện.

Theo nàng nói chuyện, khăn tay nhẹ nhàng tụt dần xuống, mép khắn sắp rơi vào giữa hai làn môi.

Mỹ nhân che nửa mặt, càng thể hiện phong tình.

Tiêu Dục Hành mới vừa thả mày lại nhăn trở lại, duỗi tay về phía trước, như là muốn kéo khăn xuống khỏi mặt nàng.

Cố Linh Quân phát hiện, vội vàng giật lại, nhưng chậm một bước, khăn tay bị người nào đó nhẹ nhàng lấy đi. Nàng giật mình, gấp gáp muốn xoay người, Tiêu Dục Hành lại ra tay trước đè vai nàng lại.

Nhìn xu thế càng ngày càng để sát vào mặt mình, hơi thở càng ngày càng gần, trái tim Cố Linh Quân không chịu khống chế đập nhanh hơn ngày thường.

Tiêu Dục Hành dừng lại cách mũi của nàng một lóng tay, cận thận nhìn quan sát, một sợi lông tơ cũng không bỏ qua, trái tim căng chặt suốt một đường tới đây mới buông lỏng dần.

Trên mặt còn có một ít vệch đỏ, tóc mái nhuyễn mịn bị mồ hôi thấm ướt, mềm mại rũ dán vào da mặt.

Tuy có biểu hiện tiều tụy, nhưng lại khác xa với những gì thuộc hạ báo __ "Quý Phi trúng độc, sắc mặt xanh tím, chịu không nổi sắp quy tiên".

Cố Linh Quân thấy hắn nửa ngày không nói lời nào, chỉ lo nhìn chằm chằm vào mặt nàng, trong lòng lo lắng lại tăng thêm vài phần.

Nàng bôi thuốc mỡ lên mấy điểm đỏ đó, nhìn đã khó coi, bản thân nàng còn chán ghét, huống chi … Hiện tại hai người còn giữ tư thế như vậy nhìn nhau, còn là góc độ nhìn không sót thứ gì …

Mặt trái xoan xinh đẹp của nàng cũng đã biến thành cái bánh nướng lớn, tuy điểm đỏ có giảm bớt dần, nhưng vẫn còn sưng nha!

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Người đẹp cũng chịu đựng không được bị người mình để ý dùng góc độ như vậy nhìn chằm chằm!

......

Tiêu Dục Hành nghe không sót gì, lại nhớ tới những suy nghĩ lung tung rối loạn mà nàng vừa mới nghĩ trong lòng, nhịn không được nói: "Suốt ngày miên man suy nghĩ toàn cái gì đâu không?"

Cố Linh Quân: "???"

Thấy nàng lộ vẻ nghi hoặc, Tiêu Dục Hành ho nhẹ, che giấu hành động vừa rồi của bản thân, vừa muốn xoay người đã bị nắm ống tay áo.

"Hoàng Thượng phải đi sao?" Là câu hỏi, nhưng lại dùng giọng điệu trần thuật.

Cố Linh Quân nhìn theo tay mình, nhìn thấy hắn một thân quần áo mới tinh, không nếp nhăn, không khỏi có chút cảm khái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!