Chương 28: (Vô Đề)

Nhận được ánh mắt lên án của hai người, cộng thêm ho nhẹ nhắc nhở từ Binh Bộ Thượng Thư đang đứng bên cạnh, Cố Tông Võ mới phản ứng lại đây.

Kiều Kiều nhà ông đã gả chồng, gả cho thiên hoàng lão tử, mắng không được.

Cố Tông Võ bực tức đầy bụng, chỉ có thể đập nát nuốt xuống.

Tiêu Dục Hành trở về long ỷ, ngồi xuống, sắc mặt đã khôi phục lại như ngày thường, phảng phất biểu tình hoảng loạn vừa mới kia là ảo giác của mọi người mà thôi.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Binh Bộ Thượng Thư bước lên trước, đang muốn mở miệng, ánh mắt dừng ở trên người Cố Linh Quân, lại dừng lại, sau đó nhìn Tiêu Dục Hành, muốn nói lại thôi.

Cố Linh Quân hiểu rõ, đây là có việc muốn nói, không tiện cho nàng nghe.

Nàng ước gì rời đi, dọn dẹp xong đống giấy trên bàn, đang nghĩ ngợi sau khi rời khỏi sẽ "Hủy thi diệt tích".

Thì nghe Tiêu Dục Hành từ từ nói: "Quý Phi tiếp tục đi."

Lại như giải thích cho hai người kia, nói thêm một câu: "Chữ vẫn còn phải luyện thêm."

Binh Bộ Thượng Thư nhịn không được dùng ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn Cố Tông Võ, thật đúng là quá may mắn, quá có phúc, nữ nhi được hoàng đế cưng chiều như vậy, Hoàng Thượng xử lý chính vụ cũng không đành lòng để Quý Phi rời đi.

Tiếp thu đến ánh mắt hâm mộ, Cố Tông Võ dùng ánh mắt yêu thương nhìn Cố Linh Quân đang ngồi ở chỗ kia, biểu tình trên mặt toàn là đắc ý, dùng ánh mắt đắc ý trả lời lại Binh Bộ Thượng Thư.

"Đó là đương nhiên." Kiều Kiều nhà ông xinh đẹp hiểu chuyện như vậy, được yêu thương cưng chiều là chuyện bình thường, không phải sao?!

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy ông quan văn này ngày thường thích thêm mắm thêm muối, không biết sẽ nói Kiều Kiều nhà ông như thế nào nữa, sau khi hạ triều phải dằn mặt mắt ông này mới được.

Nghĩ, Cố Linh Quân nghe xong cũng không cần tránh né gì, trong lòng suy đoán lung tung ý định của Tiêu Dục Hành.

***

"Hoàng Thượng, đã bắt giam toàn bộ người của Tấn Vương, đang chờ đợi xử lý. Còn gian tế hắn xếp vào Binh Bộ cũng đã tra xét ra..."

Binh Bộ Thượng Thư nói ra tên người nọ, trong điện trừ bỏ không rõ nguyên do Cố Linh Quân, còn lại đều im lặng.

Trương Đức Phúc lo lắng: "Hoàng Thượng..."

Cũng đều là lão thần giống như Thái Phó.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sắc mặt Tiêu Dục Hành không thay đổi nhiều lắm, ngược lại nhìn Cố Tông Võ hỏi: "Tiền tuyến như thế nào?"

"Bẩm bệ hạ, thần đã âm thầm điều binh vào kinh trước, Cố Tranh lưu lại khống chế toàn cục. Gửi thư nói, Hà Tây ngày gần đây lại xuất hiện nhiều bạo loạn, có lớn, có bé. Theo tin báo, người đứng phía sau màn kế hoạch không phải là người Đột Quyết ..."

Cố Tông Võ còn chưa có nói xong, nhưng mọi người đều hiểu rõ, Binh Bộ Thượng Thư giận dữ nói: "Tất cả là tội lỗi của Tấn Vương, bệ hạ không muốn xuất binh, liên lụy bá tánh, mạo hiểm dấn thân tham gia " Hồng Môn Yến ". Hiện giờ đã bại trận, những người này còn một hai phải làm cá chết lưới rách mới bằng lòng?!!"

Cố Tông Võ lại cười đầy khinh thường: "Cá chết lưới rách? Bọn họ còn không có năng lực này, không đến mười ngày, Cố Tranh .."

Dừng một chút, nhìn sang Cố Linh Quân mới nói tiếp: "Có thể bình ổn việc này, ít ngày nữa cũng trở về kinh thành."

Cố Linh Quân đang dựng lỗ tai lẳng lặng nghe lại đột nhiên bị Cố Tông Võ nhìn một cái, ánh mắt còn mang theo chút kỳ quái. Còn không kịp nghĩ lại, thì nghe Tiêu Dục Hành cười cười, cũng nhìn nhìn nàng.

"Trẫm biết bản lĩnh của Cố tiểu tướng quân ra sao."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!