Chương 27: (Vô Đề)

Ngọn lửa nho nhỏ mang tên hy vọng bốc cháy trong lòng Liễu Phiêu Phiêu, vừa ngốc đầu ra đã bị Cố Linh Quân vô tình bóp tắt.

"Không viết!" Tự viết sách về bản thân mình, thật đúng là chưa bao giờ nghe qua, nàng không biết viết như thế nào nữa!!!

Nhưng điều làm Cố Linh Quân không ngờ tới, chính là nàng vẫn là phải viết, còn là bị một vị chính chủ khác ấn đầu buộc viết.

Cố Linh Quân bốn lạng đẩy ngàn cân, tống cổ Liễu Phiêu Phiêu đi, sau đó nàng lại ngồi nghĩ lại những lời nói của nàng ta, lại cảm thấy rất có đạo lý.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Linh Quân do dự một hồi, mò mò tìm tìm, lôi ra quyển sách Liễu Phiêu Phiêu vừa nhắc tới khi nãy, đọc thật kỹ, cố ý gấp trang đánh dấu những trang miêu tả "Kính vương".

Mới vừa đứng lên, đột nhiên nghĩ đến: Nàng vẫn luôn hướng đến mục tiêu giữ được tánh mạng không bị thắt cổ, hiện tại tạm thời thực hiện được, nhưng bây giờ nàng lại đang làm cái gì? Sốt ruột thay Tiêu Dục Hành?

Lại nghĩ đến quyển H văn khi nãy, mặt đỏ tim đập nhanh cùng miên man suy nghĩ đến cảnh đó.

Cố Linh Quân lại ngồi trở về, nhưng trong lòng vẫn rất rối rắm, không thể không nghĩ đến.

Thôi, dù sao hiện tại bọn họ cũng coi như ngồi chung trên một chiếc thuyền, nếu hắn xảy ra chuyện gì, nàng cũng không có được ngày lành.

Xuất phát từ sự quan tâm đối với đồng bào, sau một trận quyết chiến nảy lữa giữa thiện và ác trong đầu, Cố Linh Quân vẫn là quyết định mang theo quyển sách về "Kình vương" đi tìm Tiêu Dục Hành.

***

Khi Cố Linh Quân chậm rãi đi vào điện, thì nhìn thấy Tiêu Dục Hành chau mày đang ngồi trên long ỷ phê duyệt tấu chương, tấu chương trên bàn chất cao như núi, còn phải đặt thêm một cái bàn nhỏ bên cạnh  mới miễn đủ chỗ.

Tiêu Dục Hành nghe tiếng ngẩng đầu, thấy nàng tới, thực sự là có chút ngoài dự đoán của hắn, giọng nói hơi mang chút mệt mỏi, hỏi: "Sao Quý Phi lại tới đây?"

Cố Linh Quân giơ lên hộp điểm tâm tinh xảo trong tay, đáp: "Thần thiếp là tới đưa điểm tâm cho bệ hạ."

Đợi đã, hình như lời nói mới vừa rồi cộng với tình cảnh này làm nàng cảm thấy có chút quen thuộc.

Tiêu Dục Hành gác bút, nghiêng người dựa ra sau. Cố Linh Quân bước lên án thư, vốn muốn tìm một chỗ đặt hộp điểm tâm xuống, nhưng một vị trí nhỏ cũng không tìm được.

Trương Đức Phúc vội vàng sắp xếp lại đống tấu chương, chừa ra một vị trí vừa đủ, lại lấy dĩa điểm tâm từ trong hộp đựng ra. Làm xong tất cả thì quay sang vẫy tay ra hiệu cho thái giám cung nữ lui hết ra ngoài, bản thân cũng lui ra.

Cố Linh Quân trong lòng tán thưởng hành động nước chảy mây trôi của hắn, lại buồn rầu không biết nên mở miệng như thế nào.

"Có chuyện gì?" Tiêu Dục Hành thấy vẻ mặt của nàng: Ta có việc muốn nói nhưng ta không biết mở miệng từ đâu, nên đành chủ động mở đầu.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Linh Quân bậm môi quyết tâm nói thì mắt thoáng liếc nhìn tấu chương mở ra trên bàn, chỉ một cái liếc mắt như vậy thôi, nhưng nàng có thể nhìn thấy hai chữ "Tấn Vương" cách mỗi dòng đều xuất hiện một lần. Không hiểu rõ, còn tưởng rằng đây là bài tập làm văn tả về nhân vật Tấn Vương nữa.

"Hoàng Thượng đang phiền não chuyện về Tấn Vương?" Cố Linh Quân hỏi.

Tiêu Dục Hành xoa xoa mũi, "ừ" một tiếng, rồi nhỏ giọng trả lời.

Cố Linh Quân cẩn thận quan sát sắc mặt của hắn, hỏi: "Thần thiếp có một chuyện không hiểu, nếu Hoàng Thượng đã sớm biết Tấn Vương sau lưng có động tác nhỏ, tại sao không tìm cái cớ giải quyết hắn ta. Chuyện đêm đó quá ồn ào huyên náo, còn chảy ra ngoài không ít tin đồn nhảm nhí..."

Tiêu Dục Hành trợn mắt, thấy nàng cố sức tự hỏi, khẽ cười cười: "Trẫm hiểu rất rõ tính tình của vị hoàng đệ này, hắn không có năng lực làm chuyện lớn, rất nhiều chuyện đều có người ở sau lưng xúi giục. Mà tin tức hắn muốn rải rác đi ra ngoài cũng đã rải rác xong từ sớm, trẫm cũng không thiếu cơ hội ra tay, chỉ là muốn nhìn xem kẻ đứng sau lưng là ai thôi ..."

Cố Linh Quân hiện tại rất kích động, từ trên người móc ra quyển sách nàng cất giấu trước khi ra khỏi cung điện của mình, nói: "Hoàng Thượng quả nhiên suy đoán như thần, ngài xem, dân gian đang truyền lưu những chuyện trong quyển sách này, phần lớn đều là bắt bóng bắt gió, viết bậy viết bạ. Nhưng lại có vài chi tiết rất quái dị..."

Cố Linh Quân lật mấy trang mà nàng đánh dấu gấp lại đưa qua cho Tiêu Dục Hành, hắn tiếp nhận nhanh chóng lật xem, mày cũng nhăn theo từng trang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!