Chương 17: (Vô Đề)

Cố Linh Quân trở lại hành cung với tâm trạng hoàng sợ kèm theo chút tức giận.

Tiêu Dục Hành cũng ở, đang uống trà đọc sách, một bộ dáng điềm tĩnh thanh thản.

Cố Linh Quân đi đến cạnh hắn ngồi xuống, mở miệng hỏi: "Bệ hạ, chuyện quan trọng xử lý xong rồi sao?"

"Ừ." Tiêu Dục Hành dùng âm thanh lạnh nhạt trả lời cho có.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi Cố Linh Quân "Ồ" một tiếng rồi im lặng ngồi, nghĩ phải mở miệng như thế nào ...

"Muốn hỏi cái gì thì hỏi đi."

Tiêu Dục Hành nhìn Cố Linh Quân bụng đầy tâm sự đều hiện lên trên mặt, có chút tiếc hận tại sao năng lực nghe tiếng lòng hiện tại lại dùng không được.

Cố Linh Quân nhìn hắn, cẩn thận mở miệng: "Bệ hạ, ngài cảm thấy ... Chính là ... Ừ ..."

Ấp úng một lát lại cắn răng một hơi nói xong: "Bệ hạ, ngài cảm thấy sẽ có thích khách sao?"

Tiêu Dục Hành tay lật trang sách ngưng lại, thả sách xuống, hỏi: "Nàng nghe ai nói?"

Cố Linh Quân: " …"

--- "Thật sự có?!"

"Thần thiếp chỉ là thuận miệng hỏi thôi, thần thiếp nhìn rừng cây phía sau hành cung, rất giống nơi sẽ xảy ra ám sát này nọ. Chắc là sẽ không có ... Đâu ha?"

Tiêu Dục Hành bỗng nhiên cười, tay chống bàn nhỏ, nghiêng nửa cơ thể đến trước mặt Cố Linh Quân, vén tóc mái của nàng ra sau tai.

Cố Linh Quân không kịp đỏ mặt đã bị câu nói tiếp theo của Tiêu Dục Hành làm sợ tới mức mặt tái nhợt.

"Quý Phi thật là thông minh, nghĩ giống như thích khách."

Cố Linh Quân: ???

"Bệ ... Bệ hạ? Thực sự có thích khách?"

Thân lớn lên ở thế kỷ 21, Cố Linh Quân gặp phải tình huống nguy hiểm nhất chính là án mạng xảy ra cách vách. Hiện giờ nói cho nàng sẽ có thích khách đến ám sát?

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Linh Quân nỗ lực nhìn Tiêu Dục Hành, ý đồ tìm được chứng cứ nói giỡn ở trên mặt hắn.

Tiêu Dục Hành một lần nữa cầm sách lên, nhàn nhạt nói: "Đi theo bên cạnh trẫm, nàng sẽ không có việc gì."

--- "Xong rồi, xong rồi, mình chết tới nơi rồi."

--- "Quả nhiên là phận vật hy sinh nữ phụ, không chết ở hậu cung cũng sẽ chết ở ám sát."

--- "Bị đâm một kiếm … Đau biết bao nhiêu."

Hoàng đế chỉ mang có một mình ra tới chính là vì giờ phút này đi.

Từ khi biết tin tức này, biểu tình của Cố Linh Quân như tai nạn lớn chết người sắp đến. Dù ăn cơm hay là tắm gội đều toàn thân căng chặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!