Một lúc sau, Tư Mã Lạc điềm nhiên hỏi "Ngươi… coi trọng Tố Nhi sao? Phải không?…ha ha ha!" Khi nói những lời này, ánh mắt của hắn giống như của chim ưng đang nhìn chằm chằm vào con mồi, khóa chặt từng trạng thái biểu cảm của Mộ Dung Cảnh, thấy được cái vẻ mặt thất thần của hắn, phút chốc phá lên cười!
Mộ Dung Cảnh mím chặt môi không nói, sắc mặt thật sự rất khó coi. Sự tình quả nhiên không đơn giản giống như trong tưởng tượng của hắn. Ngay từ đầu, chuyện lập Trầm Tố Nhi làm Hoàng hậu là do vô tình, nghĩ không ra sự tình lại trở thành một mối quan tâm của hắn, lẽ nào…
Vì thế lạnh lùng nói "Có phải ngươi đã sớm trù tính? Tiếp cận Trầm Tố Nhi là vì muốn đối phó ta?" Nếu thực sự như vậy, hắn quả thật không thể tha thứ!
"Đừng có nói kiểu đối phó thế, dùng những từ ngữ đó không thích hợp đâu. Ta sẽ không làm tổn thương người của ngươi, ngươi hẳn phải rõ hơn người khác chứ. Ha ha ha! Thế nhưng sẽ phá hủy mọi thứ ngươi coi trọng,… Không hủy cũng được, cướp đoạt thì có khả năng đó. Đây chỉ là bắt đầu, cẩn thận đó, đừng có chọc ta mất hứng. Ta mới chỉ làm thế thôi, nếu thực sự mất hứng, sẽ…" Giọng điệu Tư Mã Lạc đều đều, giống như đang chán muốn chết, nghịch nghịch ngón tay, tiếp tục nói "Một mình ta tại Nam Man quốc rất buồn chán, mới có thể đến đây tìm ngươi làm chút chuyện thú vị…"
"Đường đường là Thái tử lại nhàn rỗi đến buồn chán?" Ngoài mặt Mộ Dung Cảnh nghi ngờ, nhưng lại âm thầm kinh hãi, giống như chỉ vô ý nói ra nhưng bên trong lại có nhiều ẩn ý. Hắn biết rằng không thể dùng những lý lẽ thông thường để suy đoán về Tư Mã Lạc, lại nghĩ tới cái khả năng gì gì đó hắn sắp làm. Ngày hôm nay hắn nói những lời này, cũng đại biểu trong lòng đã có hướng đi khác, có thật sự hành động hay còn muốn xem tình hình.
Có lẽ, hắn đã ra tay rồi sao? Là chuyện của Trầm Tố Nhi? Không hiểu sao trong tâm lại mơ hồ có chút bất an.
Thân là Đế Vương, có thể không tin hoàn toàn, cũng không thể không tin phần nào.
"Buồn chán lắm đó, Nam Man quốc quá yên ổn, cũng quá cường đại, cường đại đến mức có thể vào một ngày đẹp trời nào đó đem Bắc Uyển quốc san bằng luôn." Kiêu ngạo khẽ cười, lại còn rất tự phụ, nhưng cũng không thể không kiêu hãnh.
Rõ ràng thực lực của Nam Man quốc mạnh hơn Bắc Uyển quốc, lãnh thổ rộng lớn, tài nguyên phong phú. Thế nhưng, muốn một sớm một chiều xâm chiếm Bắc Uyển quốc lại làm không được. Kể cả khi hai quốc gia phát động chiến tranh, Bắc Uyển quốc khó giành phần thắng.
Con mắt của Mộ Dung Cảnh không có một tia dao động, không muốn cùng hắn phí lời tranh chấp "Tư Mã Lạc vừa rồi, thật không giống Tư Mã Lạc mà ta biết." Thiếu đi sự bình tĩnh.
Tư Mã Lạc ngẩn ra. Lông mi dài dài khẽ run, chớp chớp mắt, thản nhiên phun ra một câu "Ngươi thích Tố Nhi rồi sao?"
Mộ Dung Cảnh nhìn hắn một hồi, bình tĩnh nói ra hai chữ "Không thích."
"Nói xạo" Tư Mã Lạc không chớp mắt, nhìn chằm chằm Mộ Dung Cảnh, trong mắt tỏa ra điểm hoài nghi, nhưng chỉ trong khoảng khắc rồi biến mất, thay vào đó bằng dáng vẻ vân đạm phong kinh. "Thích thì nói thích, không được dối trá. Biểu hiện của ngươi ngày hôm qua không giống như không thích. Nhìn xem, hiện tại giống quá này, không phải đang tự mình xuất cung tìm người sao?"
"Nàng là Hoàng hậu của ta, không hơn."
"Không hơn?" Tư Mã Lạc nhíu mày không tin, xem ra hắn không thể moi ra được những lời muốn nghe rồi, "Được rồi, ta nói trước một câu, sau này Tố Nhi sẽ là Thái tử phi của Nam Man quốc – không đúng, là Hoàng hậu! Sẽ có một ngày ta trở thành Quốc quân. Nàng ấy thật có phúc, lại có cơ hội làm Hoàng hậu của lưỡng quốc… Thế nào? Chúng ta chia sẻ mọi thứ, nữ nhân cũng không ngoại lệ?"
Trong mắt Mộ Dung Cảnh hiện lên một tia đau đớn. Ông trời đang trừng phạt hắn sao?
"Sao lại không tức giận?" Con ngươi đen nhánh của Tư Mã Lạc tỏa ra hàn khí, bước lên phía trước, mang theo một tia hận ý, "Thực sự nhẫn nhịn được, ta nói đến mức đó rồi mà ngươi còn không tức giận?… Thôi được rồi, mà ta thích Tố Nhi ở chỗ nào nhỉ?" Hắn không tức, mình giận làm cái quái gì? Mà hình như là đang tức thật! Câu cuối cùng giống như cảm thán, lại giống như đang cảnh cáo điều gì đó.
Một lúc lâu, Mộ Dung Cảnh khép mắt, khẽ thở dài "Không nên thương tổn Tố Nhi."
"Gì?… Ngươi rốt cục nói ra, thừa nhận rồi sao?" Ngữ khí của Tư Mã Lạc có chút hòa hoãn, "Sớm thừa nhận có phải tốt hay không? Ta thích nghe ngươi nói ngươi thích nàng rồi. Đến lúc đó, ta mang nàng đi, ngươi sẽ vô cùng thống khổ? Tư vị đó…" Nói xong câu cuối cùng, trong con mắt xinh đẹp hiện lên nỗi chờ mong, chờ mong một màn hay ho nào đó sắp xảy ra.
Ngừng một lúc, xem ra tâm tình Tư Mã Lạc không tệ. Hắn chậm rãi bước đến trước mặt Mộ Dung Cảnh, "Yên tâm đi, ta sẽ không thương tổn Tố Nhi. Ta thích nàng, thực sự thích nàng. Cho nên, ta đã đưa đồ vật mà ta thích cho ngươi rồi, thế nào? Được nhé…" Khẽ ghé sát vào bên tai Mộ Dung Cảnh, thầm thì "Ca ca…"
Một tiếng "Ca ca" khe khẽ dường như dừng lại mọi thứ.
"Tư Mã Lạc, ngươi nhận sai rồi, ta không phải ca ca của ngươi." Mộ Dung Cảnh đầu óc trống rỗng, trong nháy mắt cảm thấy bản thân không còn sức lực làm bất cứ chuyện gì.
Thốt lên lời phủ nhận quan hệ giữa hai người, tuy rằng hắn biết lời phủ nhận này cũng không có nghĩa lý gì.
Tư Mã Lạc dường như không thấy bất ngờ, đứng thẳng người, phì cười ra tiếng, "Hiện tại phủ nhận không phải đã quá muộn sao. Lão bất tử đó đối với ngươi lại vô cùng chấp nhất đó, lúc ta đi còn muốn ta thuyết phục ngươi trở lại. Mẫu hậu thế nào? Đã rất lâu không gặp rồi, đã chết hay chưa? Bà ta sống thật lâu rồi đó…" Có chút tiếc nuối.
"Không được nói bậy!" Mộ Dung Cảnh trừng mắt cảnh cáo Tư Mã Lạc.
Tư Mã Lạc đứng đó, dùng tư thế tuyệt đối cao ngạo nhìn Mộ Dung Cảnh, "Ngươi dùng tư cách gì ra lệnh cho ta hả? Con đàn bà chết tiệt! Nếu không chết, chung quy có một ngày ta sẽ tự tay tiễn bà ta một đoạn!"
"Ngươi dám?"
"Có gì không dám? Một ả dâm phụ!"
"Súc sinh!" Mộ Dung Cảnh phẫn nộ đánh ra một chưởng, nhưng Tư Mã Lạc đã sớm có phòng bị, nhanh chóng tránh được. Có thể bình yên tránh né, tự nhiên là bởi Mộ Dung Cảnh không có ý ra tay, chỉ là một hư chiêu mà thôi.
Tư Mã Lạc không cho là đúng, mặt không đổi sắc cười khẩy nói "Ca ca, ta là súc sinh, ngươi cũng là súc sinh."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!