Chương 37: Từ biệt! Vô tình nhất là bậc đế vương

Sơ Tuyết rời đi, nói sáng mai sẽ tới thăm nàng.

Trầm Tố Nhi ngâm nước ấm, thoải mái hơn rất nhiều.

Nhưng mà Tiểu Dung bưng một bát thuốc bắc đến, cái này lần đầu nàng được thưởng thức!

Đắng, đắng đến mức dạ dày nàng nhộn nhạo, vừa mới chạm đến yết hầu đã muốn nôn luôn!

Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa phải uống thuốc bắc bao giờ, chỉ uống thuốc Tây hoặc truyền nước thôi.

Cổ đại lại chẳng có thuốc tây.

Thề — về sau tuyệt đối không sinh bệnh!!!(Một loại lời thề mơ mộng không thực tế.)

Tắm rửa xong, trời cũng xẩm tối.

Triều Phượng cung tiếp đón một vị khách bất ngờ — Tiếu quý phi.

Thái độ kiêu ngạo hung hăng trước kia của Tiếu quý phi hoàn toàn biến mất, ôn nhã trầm tĩnh, lễ phép cũng rất khách sáo, đặc biệt là trong cách nói chuyện, còn sử dụng kính ngữ, lời nói cũng cực kỳ trang trọng.

Trầm Tố Nhi ngoại trừ thấy hơi bất ngờ, thì cũng chẳng có thành kiến gì, hai người tốt xấu gì cũng tính là một lần chung hoạn nạn.

Tất nhiên cũng nên phân phó Tiểu Dung và Tiểu Xuân Nhi hầu hạ cẩn thận.

Tiếu quý phi cười nhẹ nói: "Hoàng hậu, ta chỉ đi một mình đến, đã được Hoàng thượng đồng ý. Đêm khuya tới đây, tất nhiên là có lời muốn tâm sự với người." Nàng nhìn mấy người Tiểu Dung. Đám nô tài cũng cần phải phòng bị.

Trầm Tố Nhi nghĩ nghĩ, để đám người Tiểu Dung toàn bộ đi ra ngoài, dù sao nàng cũng thấy không có khả năng Tiếu quý phi sẽ hại mình, vì thế cười rất lễ độ, "Không sao. Muốn nói gì cứ nói." Nàng vẫn nửa nằm trên giường, lưng được kê gối thoải mái, bị bệnh cũng có một chỗ tốt– thấy khách không cần phải rời giường.

"Khách sáo rồi. Dường như không giống cá tính của người." Tiếu quý phi mỉm cười. Mà nàng cũng coi như là người đang mang bệnh lại còn bị ngoại thương, sắc mặt có chút tái nhợt, thêm vài phần nhu nhược, bộ dáng thuỳ mị thướt tha lại càng tuyệt sắc.

Đôi mắt long lanh lay động, cũng đẹp đến không từ nào diễn tả được.

Thật ra, nếu Tiếu quý phi không quá lạnh lùng, lúc cười thật sự đẹp tuyệt mỹ, không chút thua kém so với Tuyết Nhi.

Trầm Tố Nhi cảm thán, cũng tán thưởng.

Thích nhìn những thứ đẹp (mỹ), mỹ nam, mỹ nữ cũng như nhau.

Chỉ cần là thứ gì đẹp, nàng đều yêu thích, chẳng quan hệ tới bất cứ tạp chất gì cả.

"Hoàng hậu, đừng dùng ánh mắt này để nhìn ta……" Tiếu quý phi nhấp một ngụm trà, vừa mới ngẩng đầu lên đã chạm phải ánh mắt của Trầm Tố Nhi, thiếu chút nữa là đỏ mặt. Cũng may là che giấu tốt, nếu đối phương là nam nhân nàng không thấy kỳ quái, nhưng mà lại là một nữ nhân……

Trầm Tố Nhi nhìn thấy, cực kỳ hứng thú! Không ngờ Tiếu quý phi còn có vẻ mặt này, thật thú vị, vì thế– tiếp tục đùa giỡn, trắng trợn, cực kỳ mờ ám, khuôn mặt cười nhưng trong lòng không cười, siêu tà ác, ánh mắt quyến rũ văng tung toé, "Ưm…… Quý phi khuôn mặt nhỏ nhắn phấn hồng lại thẹn thùng thật là xinh đẹp mà…… Làm người khác nhìn trong lòng khó chịu, hận không thể cắn một miếng."

"Phụt!" Tiếu quý phi trà nước phun sạch! Thấy mình thất thố, nàng nhanh chóng thu dọn, ngồi lại nghiêm chỉnh như cũ.

Trầm Tố Nhi mắt loé sáng, không ngờ Tiếu quý phi lại ngây thơ như vậy…… Ô ô! Rất bất ngờ. Quả nhiên phải ở chung lâu, mới hiểu được cá tính người ta, cứ theo ấn tượng ban đầu là không tốt.

Tiếu quý phi vốn định tới gặp Trầm Tố Nhi để cám ơn nàng, cũng khấu đầu để xin lỗi, nhưng khi nhìn thấy người thật, nàng ấy lại trưng bộ dáng cười hì hì, làm người khác khó mà quỳ được, dù nói thế nào cũng không vứt bỏ được sự tự tôn để quỳ xuống, lúc này khác với lúc ở trong thiên lao, đó là thời khắc tuyệt vọng, quan hệ tới tính mạng của người thân.

"Hoàng, Hoàng hậu, hôm nay ta đến…… hôm nay đến để cám ơn người." Nhìn khuôn mặt còn có chút căng thẳng.

"Ha ha……" Trầm Tố Nhi cười, lại còn lăn trên giường cười to.

Tiếu quý phi giờ mới phát hiện ra, mình bị người ta đùa giỡn.

"Đường đường là Hoàng hậu, sao có thể…… Haizzz, ngươi đúng là hết cách rồi." Dở khóc dở cười.

Tiếu quý phi dần dần cũng thả lỏng tâm tư, nói chuyện với Trầm Tố Nhi rất nhiều, nói cho nàng biết thâm cung hiểm ác, đừng tùy tiện tin tưởng người khác, dù có là tỷ muội cũng sẽ có một ngày không hiểu sao mà bán đứng ngươi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!