Chương 34: Kinh biến! Tâm đế vương khó dò

Mộ Dung Cảnh nói: "Không sao, trẫm muốn nàng."

Trầm Tố Nhi do dự một chút, chợt nghĩ tới tìm biện pháp để rời đi, đối với cá nhân nàng mà nói, cũng khó tìm được một biện pháp tốt, vì thế bất đắc dĩ nói: "Vậy…… Được rồi, Hoàng thượng cũng đã nói, sẽ không cưỡng ép nữ nhân. Như vậy…… Chúng ta thảo luận một chút." Có thể mượn cơ hội này để rời đi cũng không chừng.

"Thảo luận thế nào?"

"Hoàng Thượng không phải là muốn thân thể của ta sao? Mà ta thì…… Ách, muốn xuất cung. Chúng ta làm một giao dịch, thấy sao?"

Mộ Dung Cảnh đôi mắt trầm xuống, hiểu được ý của nàng.

Chất vấn: "Muốn dùng thân thể trao đổi để được xuất cung?"

"Người không đồng ý?" Vẻ mặt thản nhiên, như thể chắc chắn Mộ Dung Cảnh sẽ đáp ứng. Trầm Tố Nhi chốc lát cũng không nghĩ tới, câu hỏi nhiệt tình thốt ra từ miệng nàng, tổn thương người đến cỡ nào, vào đến tai đối phương lại là chất vấn?

"Nàng nói thật lòng?……" Kiềm chế.

"Tuyệt đối không giả." Còn không biết sống chết.

"……"

Bỗng chốc! Mộ Dung Cảnh vẻ mặt lạnh lùng, dồn sức đẩy Trầm Tố Nhi ra, trong đôi mắt lạnh như băng là sự thất vọng!

Nàng coi hắn là loại người gì?

Quay người đứng dậy.

Trong sự phẫn nộ dừng như đã quyết định điều gì đó.

Có lẽ, nàng căn bản không đáng để hắn tốn tâm tư!

Quay lưng về phía Trầm Tố Nhi đang ngồi trên giường, lạnh lùng nói: "Nữ nhân, nghe đây! Ngươi không cần làm như vậy. Trẫm đã nói, thời gian ba năm không phải do trẫm tự quyết định. Đợi thời cơ đến, trẫm sẽ đưa ngươi xuất cung. Hừ, thật đáng thương. Lúc này, trẫm vô cùng đồng cảm với người kia!" Vì một nữ nhân phong đãng tùy tiện mà hy sinh lớn như vậy, căn bản không đáng! Buồn cười nhất là hắn đã từng nghĩ vì nàng mà thay đổi dự định.

Tâm tư vừa thoải mái một chút, chỉ vì một câu "Người không đồng ý" của nàng mà bị chôn vùi.

Giống như hoa phù dung sớm nở tối tàn, mấy ngày ngắn ngủi vừa qua cứ như trong giấc mộng.

Tạm thời đi chệch khỏi quỹ đạo, cuối cùng vẫn phải trở về chính đạo.

Mộ Dung Cảnh rời đi.

Trầm Tố Nhi lập tức nhíu mày.

Mộ Dung Cảnh tính tình bỗng nhiên biến đổi nhất định đang cất dấu một bí mật không muốn người khác biết, mà bí mật này có liên quan với hẹn ước "ba năm".

Mà câu nói trước khi rời đi: Trẫm đồng cảm với người kia?

Mộ Dung Cảnh đồng cảm với ai? Mà "người kia" là chỉ ai? Không thể hiểu nổi.

Mộ Dung Cảnh vừa mới ra khỏi Triều Phượng cung.

Trần Thủ lập tức tiến lại gần, lặng lẽ nói vài câu.

Hai người vội vàng tới Vạn Nghi cung.

Vạn Nghi Cung đèn đuốc sáng trưng.

Người đi lại lộn xộn.

Mộ Dung Cảnh đi tới phòng ngủ của Tiếu quý phi, trong nội tâm chấn động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!