"Không, không cần!" Trong phút chốc, Trầm Tố Nhi kinh ngạc.
Mộ Dung Cảnh nói: "Được rồi, chờ ngươi trở về rồi trẫm lại đến."
Mắt chớp chớp, tự dưng lại cảm thấy một nam nhân thô bạo đột nhiên biến thành—quan tâm sao?
Ảo giác, tuyệt đối là ảo giác.
Đúng vậy, đúng vậy, nàng là tự dưng lo sợ vẩn vơ thế thôi……
Oa oa! Giật mình, hắn không phải là nhìn trúng nàng rồi chứ?
Tuy nhiên bản tiểu thư đối với Hoàng đế không có chút hứng thú, nhưng mà– có người thích mình cũng không tồi, cảm giác siêu cấp thoải mái! Nếu ở công ti có một soái ca cực phẩm thế này thích mình, tuyệt đối làm tức chết đám Tiểu Khán cho xem! Hừ hừ!
Trầm Tố Nhi chẳng hưng phấn được bao lâu, cá tính ham hư vinh thích đả kích người khác hồi xưa lại tới rồi, thở dài!– vừa rồi ta tự cảm thấy lương tâm đã sụt giảm quá rồi, không phải là chuyện tốt.
Người khác đối với mình thân thiện một chút, cũng không có nghĩa là đã thích mình.
Nhiều nhất cũng chỉ là có chút cảm tình thôi, khả năng có thể là người ta chỉ tiện thể hỏi qua, thói quen của người ta a.
Nữ nhân hậu cung nhiều như vậy, chẳng biết hắn quan tâm tới mấy nữ nhân cùng một lúc ấy.
Mồ hôi mồ hôi! Vừa rồi…… Vừa rồi còn đắc ý cái gì chứ?
Rắm?! Đúng là đồ hoang tưởng!
Trầm Tố Nhi bình thường cực kỳ lười biếng khó có lúc nào hoạt bát, cười nhẹ nhàng, lá mặt lá trái (giả bộ) một chút.
Đám người Tiểu Dong đứng một bên hầu hạ liên tục cảm động, cảm động chủ tử nhà bọn họ cuối cùng cũng khai thông rồi, đã hiểu được phải lấy lòng Hoàng Thượng.
Nếu bọn họ biết Trầm Tố Nhi mục đích hoàn toàn không giống như bọn họ nghĩ thì sẽ thế nào nhỉ?
Nàng là muốn tạm thời tạo quan hệ tốt với Hoàng đế, từ đó dựa vào chút giao tình, về sau còn có tác dụng, hơn nữa, lấy lòng chủ nhân to nhất, thì sau này sống ở hậu cung sẽ dễ dàng hơn.
Đây là kết luận của nàng sau sự kiện thích khách.
Không thể tiếp tục lười biếng nữa, phải biết thuận theo số mệnh a.
Chỗ dựa, phải tìm được một chỗ dựa lớn, tới thời điểm nguy hiểm còn có người hỗ trợ.
Hơn nữa, Hoàng Thượng còn bận trăm công nghìn việc, cũng chẳng có thời gian quản nàng.
Không làm vợ chồng, thì làm bằng hữu cũng không tồi, đúng rồi, trước kia tại sao lại không nghĩ như thế nhỉ?
Hắc hắc, tư tưởng khai thông, tâm tình Trầm Tố Nhi cực kỳ thoải mái.
Bằng hữu dễ nói chuyện hơn nhiều so với làm vợ chồng, cổ nhân có câu gì nói về chuyện này nhỉ?
Hơi cải biến một chút: Bằng hữu như tay chân, thê tử là quần áo.
Mà làm thê tử của Hoàng đế thì quần áo cũng chẳng bằng……
Theo các nàng Tiểu Dong nói, rất nhiều phi tử ngay cả cơ hội được Hoàng đế mặc một lần cũng không có, đến nay vẫn là tấm thân xử nữ.
Ách, tưởng tượng sai rồi!
Là thích một lần, không phải mặc một lần, hắc hắc, dù sao cũng cùng một ý tứ.
Chỉ là người khác nghĩ thế nào thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!