Chiếc chăn bông dày hai lớp, đắp lên người hơi nặng nhưng khá ấm, cảm giác không giống với chăn màn ở Kỷ gia, không có lò sưởi nên cần làm ấm giường, Đại thẩm thẩm ôm bàn chân hơi lạnh của Tô Mật vào lòng, nhíu mày nói: "Đã ngâm chân rồi sao vẫn còn hơi lạnh thế này?"
Nói xong bà ôm chặt chân Tô Mật hơn.
Tô Mật cười cong mắt.
Trước kia, nàng thường ngủ lại nhà Đại thẩm thẩm. Vào mùa đông, Đại thẩm thẩm thường ôm chân giống như nương vậy.
Đại thẩm thẩm bao bọc chân Tô Mật kỹ càng, mãi đến khi bàn chân không còn lạnh nữa mới buông ra, sau đó bình tĩnh nhìn Tô Mật: "Còn không mau khai ra?" Tô Mật cọ xát góc chăn: "Khai cái gì ạ?" Đại thẩm thẩm: "Cửa hàng cũng thôi đi, một trăm lượng vàng kia ở đâu ra?"
Tô Mật đảo đảo tròng mắt.
"Hắn cho con."
Đại thẩm thẩm nhéo nhẹ tai Tô Mật: "Còn dám gạt ta? Tiểu thị vệ ở kinh thành có thể có một trăm lượng vàng sao? Rốt cuộc biểu ca của con làm cái gì?" Dừng một chút, bà xích lại gần, thấp giọng: "Thư ta gửi cho con, tại sao nơi nhận lại là Kỷ gia trong kinh?" Vốn dĩ, Đại thẩm thẩm không biết gì về Kỷ gia.
Thế nhưng vì Tô Mật, bà lên trấn hỏi vài câu.
Kết quả bà nhận được là Kỷ gia kia chính là thế gia vọng tộc mấy trăm năm! Công hầu còn không thanh quý bằng Kỷ gia, biểu ca của Mật nha đầu có quan hệ gì với Kỷ gia?
Tô Mật nhíu hàng chân mày nhỏ nhắn.
Nếu hiện tại nói ra thân phận của Lan Cửu, Đại thẩm thẩm sẽ sợ chết khiếp mất nhưng nàng không muốn lừa bà chút nào. Tô Mật nằm vào lòng bà nũng nịu: "Hiện tại con chưa muốn nói đến chuyện của hắn, ngày ba tháng ba năm nay người sẽ biết ạ!" Mắt Đại thẩm thẩm sáng lên: "Hôn sự được định vào tháng ba rồi sao?"
Tô Mật gật đầu.
Ngày ba tháng ba là sinh nhật của Mật nha đầu.
Biểu ca của Mật nha đầu đối xử với nàng rất tốt nhưng gia thế hai bên quá chênh lệch, bà còn sợ Mật nha đầu không được làm chính thê. Bây giờ thì tốt rồi, ngày đại hôn đã được định, không phải nói đổi là đổi, nếu Tô Mật đã không muốn nói thì Đại thẩm thẩm không hỏi nữa, chỉ cần Mật nha đầu được làm chính thê là tốt rồi! Bà ôm lấy nàng, cười mắng: "Sắp thành thân rồi mà còn làm nũng nữa?"
Tô Mật dừng cọ lung tung.
"Có lớn hơn nữa cũng là áo bông nhỏ của thẩm thẩm!"
Đại thẩm thẩm bật cười: "Không biết xấu hổ, còn nói mình là áo bông nữa?"
Tô Mật cười ngọt ngào, hai mắt cong cong, Đại thẩm thẩm ôm nàng một cách yêu thương: "Con yên tâm, ta đã chuẩn bị đồ cưới cho con cả rồi, ngày ba tháng ba đại hôn, chắc tháng hai ta sẽ lên kinh thành, ta sẽ giúp con xem kỹ, ở đây còn có người lớn, không ai được phép xem thường con."
Tô Mật ôm cái eo không thon thả lắm của Đại thẩm thẩm, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Mặc dù phụ thân và nương đều không còn nhưng cũng may nàng có thẩm thẩm.
…
Lúc nào vào mùa đông trời cũng lâu sáng, phía chân trời chưa có chút ánh sáng nào Đại thẩm thẩm đã thức dậy, đắp chăn lại cẩn thận cho Tô Mật, bà mặc ấm rồi đi ra ngoài, đến nhà chính mở cửa lớn, sau đó bà đi sang nhà bên cạnh. Mặc dù bọn họ dẫn theo rất nhiều thị vệ nhưng chắc không rành về đồ dùng của người làm nông cho lắm nên bà định đi giúp đỡ.
Nào ngờ vừa mới đi ra khỏi cửa lớn đã nhìn thấy một đám người đang canh giữ ở cửa nhà bên cạnh, không phải đám thị vệ hôm qua mà là người khác, trời không sáng lắm nên Đại thẩm thẩm híp mắt nhìn người đứng đầu. Mặt chữ quốc, lông mày chữ bát.
Không phải đó là Huyện thái gia sao?
Đại thẩm thẩm hít một ngụm khí lạnh, Lý huyện lệnh quay đầu lại, nhìn thấy Đại thẩm thẩm thì toàn thân ông ta đầy vẻ hòa nhã. Ôi! Thẩm thẩm của Hoàng hậu nương nương tương lai đây rồi! Ông ta đi nhanh đến trước mặt Đại thẩm thẩm đang ngây người, nói: "Thẩm thẩm đến đây sớm thế, có chuyện gì không?"
Đại thẩm thẩm từng may mắn gặp được Lý huyện lệnh lạnh lùng trước mặt này một lần: …
Lan Cửu đang luyện võ trong viện thì nghe thấy động tĩnh, hắn xách kiếm đi ra ngoài, y phục mỏng trên người đã bị mồ hôi thấm ướt, thấy Đại thẩm thẩm có hơi khó xử, mắt ưng của Lan Cửu hiện vẻ không vui, Lý huyện lệnh hít một ngụm khí lạnh, sau đó quỳ sụp xuống.
Một tiếng "bịch" vang lên, Đại thẩm thẩm thấy đau giùm cho đầu gối ông ta luôn đó.
Lan Cửu bước đến trước mặt Đại thẩm thẩm, có gắng làm mặt hòa nhã: "Thẩm thẩm có chuyện gì vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!