Người cả ba hẹn là một phụ nữ cùng tầm tuổi Đại thẩm thẩm, người chưa nói chuyện đã cười tươi rói, nhìn rất hòa đồng khỏe mạnh, người này có họ hàng xa với Đại thẩm thẩm, hai người cũng quen mặt, gặp nhau tám chuyện một hồi mới đi vào chính sự.
Nàng ta họ lý, Tô Mật học theo Minh Lỗi, gọi nàng là Lý thẩm thẩm.
Lý thẩm thẩm nói: "Cái tiệm này tốt lắm, tuy diện tích không lớn nhưng ở trung tâm trấn, xung quanh đều là những cửa tiệm đông khách, chủ ở đây cũng do có việc cần tiền gấp mới bán gấp, ngươi yên tâm, ta không lừa ngươi, tuy giá người ta đưa ra có đắt một chút, nhưng quả thực đáng tiền."
Lý thẩm thẩm đang nói với Đại thẩm thẩm, không phải đang nói với Tô Mật,
Đại thẩm thẩm vẫn chưa nói Tô Mật mới là người mua.
Nàng chỉ là một cô nương nhỏ, lại không cha không mẹ chống lưng, không duyên cớ gì mà mua được một cái cửa hàng, tuy nói là thế gian kẻ ác không nhiều nhưng người có dã tâm cũng không phải ít, Đại thẩm thẩm nói mình muốn mua, Tô Mật là con gái nhà hàng xóm, đi chơi cùng. Tô Mật rất hài lòng với cách nói này, cả cuộc nói chuyện chỉ cần mỉm cười thôi là được.
Lời người kia quả thật không sai, bước qua một con phố đã đến trung tâm trấn, bên này là kim lâu, bên kia là khách điếm, mà cửa tiệm này, lại ở ngay mặt đường! Đại thẩm thẩm vội giữ người kia: "Bà nói chỉ sáu mươi lượng là mua được, đây là trung tâm trấn đấy, giá thế thì cao gì mà cao, rõ ràng là quá rẻ!"
"Sẽ không có vấn đề gì chứ?"
Nếu như tiệm này có vấn đề gì đó, có tốt mấy cũng không nên mua!
Lý thẩm thẩm nói: "Tôi đã nói là không gạt bà đâu, bà xem xem đi rồi sẽ hiểu!"
Đã vậy rồi Đại thẩm thẩm cũng không hỏi nhiều nữa, vội bước theo nàng ta. Đến lúc tới cửa tiệm, ba người Tô Mật cuối cùng cũng đã hiểu tại sao cửa tiệm này lại rẻ vậy rồi. Tô Mật đứng ở cửa, chớp chớp mắt, đây mà là cửa tiệm gì chứ, rõ ràng là cái lối đi mà?
Chiều dài còn xem là bình thường, nhưng chiều rộng, chỉ rộng bằng một cánh tay Tô Mật mà thôi.
Lý thẩm thẩm nói: "Chính là ở đây, tôi không gạt mấy người, đúng chứ?"
Ba người không nói gì, Lý thẩm thầm vội nói: "Ai da, cái tốt của tiệm còn ở phía sau mà! Nơi này nhỏ, phía sau vẫn còn chỗ, bên trong liền với một gian phòng, nấu cơm nghỉ ngơi gì đều không thành vấn đề!"
Bên trong vẫn còn?
Ba người tiến vào trong xem, quả nhiên, liền với một căn phòng, căn phòng này cũng không quá nhỏ, nếu chen chúc một chút, một nhà ba người cũng ở được. Xem xong, Lý thẩm thẩm lại nói: "Cái này chính là cái tốt của nó đó, tuy diện tích tiệm nhỏ, chỉ có thể bán đồ ăn vặt hoặc đồ nhỏ lẻ các thứ, nhưng cái phòng phía sau này a, rất thích hợp cho thuê ở."
"Bà không phải bảo là mua về để cho thuê thôi sao? Vậy thì cái tiệm này là nhất rồi, một tháng cũng phải một lượng chứ đùa!"
Không sai, tiệm to nhỏ không quan trọng, quan trọng là có dễ cho thuê hay không, Mật nha đầu không thể xuất đầu lộ diện, cái tiệm này, chỉ có thể cho người ta thuê thôi. Đại thẩm thẩm rất hài lòng, nhìn Tô Mật, Tô Mật cũng gật đầu. Thấy nàng cũng đồng ý rồi, Đại thẩm thẩm kéo Lý thẩm thẩm sang bên nói chuyện.
Có thể bớt được chừng nào hay chừng ấy mà.
Hai người lớn đi nói chuyện rồi, Đại Minh Lỗi ngồi trên ghế, cúi đầu không biết đang nghĩ gì, nhìn bộ dáng có vẻ không hứng nói chuyện, Tô Mật cũng không quấy rầy hắn, cũng kéo ghế ra ngồi, nhìn người qua lại bên ngoài tiệm. Từ cửa tiệm nhìn ra, trấn tuy nhỏ, nhưng người chưa bao giờ dừng lại.
Vô cùng náo nhiệt.
Đại thẩm thẩm nói chuyện chưa bao lâu đã về lại, nhún vai bất đắc dĩ với Tô Mật, Tô Mật cười ngụ ý không sao. Đại thẩm thẩm là người hào sảng, nếu quyết định rồi thì sẽ mua, liền đi tìm chủ tiệm, nói vài câu khách sáo sau đó cả đoàn cùng đến nha phủ chuyển khế ước mua bán nhà.
Lúc vào nha phủ, Lý thẩm và Minh Lỗi đều ở bên ngoài chờ. Đại thẩm, Tô Mật và chủ tiệm đi vào. Lý thẩm không vào là vì chuyện của bà cũng đã xong, khế ước cũng không cần đến bà, kỳ lạ chính là, sao Minh Lỗi, con trai lại không đi vào mà để một cô nương hàng xóm cùng đi vào chứ?
Nhưng Đại Minh Lỗi chỉ cúi đầu trầm mặc, bộ dáng không muốn nói chuyện, Lý thẩm giật giật miệng, cuối cùng cũng không mở lời.
Việc làm khế ước cũng rất nhanh, lúc đi ra đã là giờ cơm trưa, liền mời Lý thẩm cùng đi ăn cùng để cảm ơn, Lý thẩm từ chối mấy câu rồi bốn người cũng cùng đi ăn, chính là tiệm cơm bên cạnh khách điếm. Ăn uống no say xong, Lý thẩm cáo biệt, mà ba người nhà Tô Mật thì sao? Đương nhiên là dạo phố rồi!
Đại thẩm thẩm cũng không dễ gì mới được lên trấn một chuyến, đương nhiên cũng mua mấy thứ cần thiết, dù sao cũng có xe bò!
Ngân lâu ở phía tây, hàng may ở phía đông, Đại thẩm quyết một lần đi thăm thú hết! Đại Minh Lỗi ôm bao to bao nhỏ, Tô Mật cũng ôm đống điểm tâm, cuối cùng, đến Tô Mật cũng nhịn không nổi nữa, xoa xoa chân, nhìn thẩm thẩm vẫn đang khí thế bừng bừng.
Nuốt một ngụm nước bọt:
"Thẩm thẩm, chúng ta về thôi, nếu không trời tối vẫn chưa về được nhà mất."
Nghe vậy, Đại thẩm ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, thôi được, quả thật nên về rồi, có chút tiếc nuối nói: "Thôi được, lần sau lại đi vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!