Chương 35: Uy hiếp

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Vốn Hoắc Nghiễn Trưng đã có chút buồn ngủ, nhìn thấy nàng như vậy bèn nhíu mày lại, thầm nghĩ, tiểu tổ tông nàng không thể chậm rãi một chút được sao, tắm rửa mà còn có thể trượt chân trong thùng nước như vậy.

Mặc dù trong bụng hắn nghĩ vậy, nhưng cũng không quên quan tâm: "Không đập đầu vào đâu chứ?"

"Không có, nhưng tóc ướt rồi."

Nghe vậy, Hoắc Nghiễn Trưng đi về hướng cái giường, xoay người lại nói với nàng: "Đến bên cạnh chậu than đi."

Nàng vừa lau tóc vừa đi đến, sau khi đi đến ngồi trên chiếc giường mềm mại, hắn lấy khăn trong tay nàng: "Nằm xuống ta lau cho nàng."

Trên mặt Mục Đào Đào lộ ra nụ cười nhàn nhạt, phá lệ nằm nhoài trên người hắn. Lông mày của Hoắc Nghiễn Trưng khẽ nhúc nhích, động tác dịu dàng lau nước vương trên mái tóc đen của nàng.

Có lẽ là tắm thả cánh hoa nên trên người hay tóc của nàng đều thoang thoảng mùi hương thơm ngát, âm thầm lững lờ ôm lấy trái tim của Hoắc Nghiễn Trưng. Ánh sáng trong điện mờ mịt, động tác tay của hắn chưa dừng lại, nhưng ánh mắt lại vô ý đảo qua người nàng. Khoảng thời gian này, dường như nàng đã lớn không ít, người cao gầy, eo nhỏ rồi, nhiều chỗ đang dần dần trở nên nổi bật hơn hẳn.

"Hoàng thúc, bao lâu mới có thể lau khô vậy." Nàng thấp giọng nói lầm bầm.

Hoắc Nghiễn Trưng thu hồi ánh mắt lại, nói: "Nàng mệt thì hãy ngủ trước đi, có lửa nóng, không bao lâu nữa sẽ khô thôi."

"Được."

Nàng đáp lại, nằm nhoài người trong chốc lát rồi ngủ thiếp đi.

Ước chừng hơn nửa canh giờ trôi qua, Hoắc Nghiễn Trưng đã lau khô mái tóc dài của nàng, sau đó hắn lấy lược ra chải đầu cho nàng, rồi ôm nàng đặt trên giường.

Nhìn gương mặt đang say giấc của nàng, cơn buồn ngủ khi nãy của hắn đã biến mất hoàn toàn.

Mấy ngày nay, bên ngoài gió tanh mưa máu, hắn toàn tâm toàn ý giữ nàng bên cạnh để trông coi, bảo Hồng Tụ ở lại bên cạnh nàng để trông chừng.

Mấy chục năm qua, lòng dạ của hắn đã độc ác đến như vậy, những người này không có cách nào tổn thương hắn, cũng không thể làm hắn tổn thương được.

Nhưng hắn nhận được tin tức rằng, Hoắc Vân Kỳ thật sự lấy Mục Đào Đào làm con cờ để đe dọa hắn. Trong lòng hắn thực sự đã nảy sinh nỗi lo lắng hoảng loạn, hắn không cho phép chuyện ngoài ý muốn gì xảy đến với nàng.

Nhưng đúng thật là có chuyện ngoài ý muốn, rất lâu sau đó đột nhiên ập đến, hắn có tính toán trăm nghìn lần cũng không ngờ đến.

Mùng một đầu năm, dựa theo tập tục ở Kinh thành, mỗi đại gia đình đều sẽ bắt đầu đi chúc Tết những nhà khác, đưa thiệp mời rượu như hằng năm. Năm nay, tiệc rượu được bắt đầu tổ chức từ mùng hai âm lịch, mỗi lần diễn ra đều mãi đến hết Tết nguyên tiêu mới kết thúc.

Hoắc Nghiễn Trưng cả năm cô đơn một thân một mình, dựa theo lệ cũ của năm trước, các Hầu phủ, Mô*g Úy, Ngụy Văn Du, phủ Thái úy đều sẽ gửi thiệp mời. Hắn cũng sẽ đi, các quan chức phía dưới cũng sẽ ở đó để nói với bên trên về chuyện công vụ một chút.

Nói riêng về Mô*g Úy một chút, cuối năm, mọi người mời rượu, Vương gia bèn để mọi người thoải mái uống rượu, không nói đến công vụ nữa, trong lúc nghỉ ngơi như vậy mà nhắc đến công vụ chỉ thêm mệt người mà thôi.

Sau đó hắn chú ý một điều, hiện tại mọi người của các phủ đều không được thoải mái như trước nũa.

Nhưng không ngờ mùng một năm nay, không chỉ có hai ba tấm thiệp mời được gửi đến, mà một tấm cứ tiếp một tấm. Phủ nào gửi thiệp đều biết cách mời rất ý tứ, phủ nào cũng đều mời hắn và tiểu bối Mục Đào Đào. Mỗi phu nhân của từng phủ lại đưa thiệp mời cho Thái hoàng thái phi.

Hoắc Nghiễn Trưng nhìn một chồng thiệp mời này, hu**t thái dương giật giật. Mục Đào Đào thì liếc nhìn mấy tấm thiệp, có lẽ nếu nàng vẫn còn ở Hầu phủ, mỗi năm đều sẽ được người ta gửi thiệp mời như vậy. Nàng thường đi theo phụ thân đến từng phủ để uống rượu, tiểu hài tử xấp xỉ tuổi nàng rất nhiều. Mỗi một ngày nàng đều chơi rất vui vẻ, chơi mệt thì cha sẽ ôm nàng trở về.

Thái hoàng thái phi mở những thiệp mời này ra, dự định ban đầu của bà là đi đến phủ đệ của Tịnh Thù công chúa. Bà dẫn Giang Đàm đi cùng mình, nhân lúc diễn ra tiệc rượu hằng năm này để xem một chút.

Nhưng lúc này, từng tấm thiệp mời cứ từng cái từng cái đến như thế, bà suy nghĩ một chút, trái lại đều ở bên ngoài, đi tản bộ một chút cũng được.

Bà sắp xếp những tấm thiệp này một chút, rồi nói với Tề ma ma: "Đều trả lời từng thiệp mời đi, đã lâu ai gia chưa tham gia tiệc rượu đón giao thừa ở bên ngoài rồi."

Tề ma ma đồng ý, Thái hoàng thái phi nhìn Hoắc Nghiễn Trưng: "Năm nay cùng nhau đi?"

Giang Đàm nhìn Hoắc Nghiễn Trưng, thấy hắn trầm mặc không nói gì, nàng ấy dịu dàng nở nụ cười: "Cùng nhau đi đi biểu ca."

Vừa nói xong, Hoắc Nghiễn Trưng đã thản nhiên đáp lời: "Ta không đi góp náo nhiệt này đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!