Edit: Tiểu Pi
Beta: A Cảnh
Một giấc ngủ thật ngon, khi Tiết Tĩnh Xu tỉnh lại thân thể còn có chút cảm giác ê ẩm.
Nhưng rất nhanh, cảm giác đau nhức trên người đã nhắc nhở nàng về chuyện tối qua, hơn nữa bên người nàng còn truyền đến hơi thở của một người khác.
Thân thể nàng cứng đờ, không biết có nên ngồi dậy hay không.
Hoàng Đế tỉnh lại còn sớm hơn nàng, thấy nàng có động tĩnh, nói: "Tỉnh rồi sao? Trên người còn khó chịu hay không?"
Tiết Tĩnh Xu quay đầu nhìn hắn, thấy Hoàng Đế tựa nửa người trên đầu giường, mũ còn chưa đội, tóc rối tung xõa ra, vẻ mặt lạnh lùng trước đó vì có màu đỏ phản chiếu từ bức màn nên có vài phần nhu hòa hơn.
Nàng lắc đầu: "Đã không sao rồi, hiện tại là lúc nào, có phải thần thiếp ngủ quên rồi không?"
Ngày thứ hai sau lễ động phòng, nàng sẽ cùng Hoàng Đế đi tế thần, hơn nữa lúc sau còn phải đi tông miếu hiến tế, xin tổ tiên để được chấp nhận.
Hoàng Đế nói: "Còn chưa tới giờ, hiện tại muốn dậy luôn sao?"
"Vâng." Tiết Tĩnh Xu nói.
Lúc này Hoàng Đế cho gọi cung nhân bên ngoài trướng tiến vào hầu hạ.
Cung nữ đã sớm chờ ở bên ngoài nối đuôi nhau đi vào, có cầm khay, có cầm chậu vàng, từng người đi vào có thứ tự, mười mấy người đi vào, không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Có cung nữ tiến lên kéo màn lên, nắng sớm chiếu vào trong màn.
Hiện tại xuất hiện thêm nhiều người như vậy, Tiết Tĩnh Xu không khỏi mất tự nhiên. Nhưng mà rất nhanh nàng đã phát hiện, các cung nữ đều cúi đầu, dù có tiến lên đáp lời cũng không ai ngẩng đầu lên, càng không có người nào dám nhìn trộm nàng, cái này khiến cho nàng đã cảm thấy quái dị, lại nhẹ nhàng thở ra.
Vài cung nữ chia ra vây quanh nàng và Hoàng Đế, mỗi người ở một phòng riêng mà thay quần áo.
Nữ quan đi đến trang điểm cho Tiết Tĩnh Xu, thay cát phục cho buổi hiến tế, trên đầu lại đội thêm mũ phượng, nhưng so với mũ phượng hôm qua đội vẫn nhỏ hơn chút.
Bên này nàng đã trang điểm xong, Hoàng Đế nơi đó cũng đã chuẩn bị tốt, hai người đi vào chính điện của Tê Phượng cung.
Trong điện đã dọn xong bàn tế, đầu tiên hai người sẽ ba quỳ chín lạy bái thiên địa, lại hành đại lễ lạy thần phật tứ phương.
Lúc sau lại về tới thiên điện, cung nhân đang dọn thức ăn lên, hai người cùng nhau ăn bữa cơm đầu tiên, gọi là bữa ăn đoàn viên, cần dọn ở trên hỉ giường long phượng.
Bởi vì đồ ăn sáng chưa dọn xong, nên cung nhân chỉ bưng trà lên, hai người ngồi ở một bên.
Tiết Tĩnh Xu đột nhiên hỏi: "Hoàng Thượng, khi nào chúng ta sẽ đi thỉnh an Thái Hoàng Thái Hậu?"
Hoàng Đế nói: "Khâm Thiên Giám định ra ngày tốt để triều kiến là hai mươi tháng hai."
Đó chính là ngày mai.
Nghi lễ Hoàng gia, so với dân gian vẫn có chút khác biệt. Nếu là nhà bá tánh bình dân, khi tân nương vào cửa thì ngày thứ hai đã phải bái kiến cha mẹ chồng, nhưng nàng hiện tại lại chờ ngày tốt mới được.
Từ trước lễ hạ sính, nàng cũng chưa gặp qua Thái Hoàng Thái Hậu, tính ra cũng đã được hai mươi ngày rồi.
"Gần đây Phan thần y có tiến cung hay không?"
"Hôm mười lăm tháng hai có đến thỉnh mạch, tình trạng hiện tại của Hoàng tổ mẫu đã ổn định, đừng lo."
Tiết Tĩnh Xu chỉ hơi gật đầu. Nàng biết hai từ "ổn định" này là có ý gì, từ đây về sau, có lẽ Thái Hoàng Thái Hậu sẽ vô bệnh vô đau, nhưng như vậy thì đã sao, cũng bất quá là kéo dài được một hai năm mà thôi.
Kỳ thật, số lần nàng gặp mặt vị lão nhân gia này, còn ít hơn số lần nàng gặp Chu lão thái quân. Nhưng bà với nàng lại có một mối liên hệ đặc biệt thân cận, thân cận hơn cả những trưởng bối khác trong Tiết phủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!