Edit: Tiểu Pi ft Tử Lam.
Thân thể Thái Hoàng Thái Hậu rất yếu, chỉ một lát bà đã mệt mỏi, nên Hoàng Đế và Tiết Tĩnh Xu lui ra ngoài điện.
Bên ngoài gió lạnh kèm theo tuyết lớn, gió thổ tới quét ngay lên mặt, cơ hồ muốn từng đợt từng đợt cắt mặt người ta ra.
Tiết Tĩnh Xu liền kéo áo choàng vây kín lại, đường viền lông xù trên áo choàng khinh khinh nhu nhu vây quanh ở bên cổ nàng, mang theo một chút cảm ứng mềm mại ấm áp.
Đức công công đã chờ ở ngoài điện, thấy hai người đã ra tới, hắn vội tiến lại trình lên một cái lò sưởi cầm tay cho Hoàng đế.
Hoàng Đế đưa tay ra nhận, rồi quay đầu đưa cho Tiết Tĩnh Xu: "Cầm để làm ấm tay."
Có thể thấy lò sưởi này không giống với những chiếc lò sưởi cầm tay bình thường. Nó khá nhỏ, cầm lên còn không lớn bằng bàn tay của Hoàng Đế, toàn bộ đều được đúc từ hoàng kim chạm rỗng, phía trên khảm rất nhiều viên đá quý khác màu, nhìn thoáng qua trông giống như một quả trứng nhiều màu sắc rất tinh tế.
Tiết Tĩnh Xu chần chừ một lúc, nàng đưa tay nhận lấy: "Đa tạ Hoàng Thượng."
Cầm trên tay cái trứng vàng tinh xảo, lập tức nàng cảm nhận được sự ấm áp truyền đến từ lòng bàn tay, nhưng không hề nóng chút nào.
Trong lòng nàng tò mò, lặng lẽ cúi đầu quan sát, không biết là nó nóng lên bằng cách nào.
Hoàng đế hình như biết được thắc mắc của nàng, liền giải thích: "Châu hồng thạch lớn nhất ở mặt trên là cơ quan, khi ấn xuống là có thể mở ra, bên trong còn có một cái khay nhỏ, dùng để chứa than hỏa."
Tiết Tĩnh Xu đã hiểu, thầm cảm thán tâm tư thợ thủ công thật linh hoạt, tay nghề cũng rất tinh xảo.
Mới vừa rồi Đức công công thấy động tác của Hoàng Đế, liền âm thầm phỉ nhổ chính mình là lão hồ đồ, ngay cả điểm này mà cũng không có mắt. Hiện tại đã có Hoàng Hậu, có thứ gì tốt, tất nhiên là phải đưa đến tay Hoàng Hậu trước mới đúng.
Hiện tại mắt thấy Tiết Tĩnh Xu đang rất hứng thú đối với lò sưởi, hắn vội tìm cơ hội sửa chữa lại sơ sẩy vừa rồi, ân cần nói: "Cái lò sưởi Bát Bảo này là được chế tác bởi một bậc thầy của tiền triều, trong thiên hạ cũng chỉ có một đôi, đều ở trong cung. Cái còn lại lớn hơn một chút, hiện tại đang ở trong cung Thái Hoàng Thái Hậu. Nó rất tinh xảo, có thể mang theo bên người làm vật tùy thân, khi dùng chỉ cần mở cái trứng nhỏ vàng ở bên trong ra, chỉ cần bỏ một khối than ngân sương vào thì sẽ tỏa nhiệt liên tục suốt hai canh giờ."
Tiết Tĩnh Xu như có cảm giác, vội hỏi: "Là Hoàng Kỳ sư phụ?"
Đức công công nói: "Đúng là hắn."
Trên mặt Tiết Tĩnh Xu có vẻ kích động, thấy Hoàng Đế đang nhìn mình, vội trấn tĩnh lại, gấp gáp nói: "Trước đó thần nữ còn ở trong núi, khi rảnh rỗi không có việc gì làm thì có xem vài quyển tạp thư, trong đó liền có quyển sách viết về các bậc thầy chế tác《bàn về các cơ quan》, thần nữ ngu dốt, rất nhiều chỗ xem thì cái biết cái không, lại cũng kinh ngạc cảm thán với sự tài hoa của các đại sư phub.
Bây giờ được tận mắt nhìn thấy tác phẩm của đại sư, nhất thời thất thố, xin bệ hạ thứ tội."
Hoàng Đế thoáng gật đầu, không biết nghĩ đến cái gì, trầm mặc một lúc mới nói: "Ngươi đi theo ta."
Tiết Tĩnh Xu không rõ nguyên do, đi theo phía sau hắn rời khỏi Trường Nhạc Cung, ra đến bên ngoài dừng lại, hắn muốn nàng cùng lên nhuyễn kiệu.
Hoàng đế đỡ nàng lên kiệu, tự mình cũng lên ngự liễn, Đức công công đi theo bên cạnh, chỉ huy nhóm nội giám đi đến Sùng Đức điện.
Trong lòng Tiết Tĩnh Xu có chút nghi hoặc, Sùng Đức điện là ngoại điện, là nơi ở hằng ngày của Hoàng đế, nơi triệu kiến công thần. Nữ quyến hậu cung nếu không được triệu kiến thì không được tùy ý đi vào, hiện tại Hoàng Đế gọi nàng đi theo để làm gì?
Sùng Đức điện không phải chỉ có một gian, mà là gồm nhiều gian gộp lại thành một điện lớn, trong đó chính điện gọi là Sùng Đức, còn có rất nhiều thiên điện khác.
Tiết Tĩnh Xu dừng kiệu ở ngoài điện, theo Hoàng Đế đi vào một gian thiên điện trong đó. Cửa điện mở ra, bên trong trưng bày mấy đại bài nhiều bảo giá, trên giá trưng bày nhiều món đồ vật rực rỡ muôn màu, cơ hồ muốn làm hoa mắt người ta.
Những vật phẩm đó cũng không ngoại lệ, đều khảm đá quý phát ra kim quang lấp lánh, ánh kim quang vàng óng chiếu lên mặt, khiến gian nhà ở tràn ngập một loại khí thế đặc biệt.
Tiết Tĩnh Xu đứng ở trong căn phòng tràn đầy hơi thở của vàng bạc, kinh ngạc qua đi trong lòng vừa động, đưa mắt nhìn về phía Hoàng Đế, nói bằng giọng không thể tin: "Những thứ này... đều do Hoàng Kỳ sư phụ làm ra?"
Hoàng Đế gật đầu, cầm một con ngựa con trên giá, thân ngựa vẫn là đúc từ vàng rồng, đôi mắt khảm bằng hai viên đá quý màu lam. Nàng không biết Hoàng Đế ấn vào chỗ nào, đã thấy con ngựa ở trong tay hắn bỗng nhiên bước đi.
Hiện tại Tiết Tĩnh Xu đã có thể khẳng định, công nghệ tiên tiến như vậy, ngoài bậc thầy đó, còn có ai có thể làm được? Huống hồ phong cách hoa lệ phú quý đến mức này, cũng xác thật là hắn yêu thích.
Điều khiến nàng không dám tin tưởng chính là, tác phẩm của Hoàng Kỳ ngàn vàng khó cầu, sau khi hắn qua đời, càng trở nên hiếm hoi. Rốt cuộc Hoàng Đế tốn bao nhiêu công sức, mới có thể thu thập được một phòng đầy trân phẩm thế này?
Hoàng Đế lại bày thêm mấy món đồ chơi nhỏ ra cho nàng xem, như cây quạt tự chuyển động... xe ngựa có thể tự động di chuyển, khóa nghìn tầng, không gì là không tinh xảo, không gì là không tinh diệu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!