Chương 11: Thánh chỉ

Edit + Beta: A Cảnh

Tiết Tĩnh Xu vừa mới trở về phủ thì đồ ban thưởng của Thái Hoàng Thái Hậu cùng Hoàng Đế liền đến ngay sau đó.

Thái Hoàng Thái Hậu thưởng thuốc bổ đổ còn dễ nói, tuy là trân phẩm, người thường cũng không phải là không tìm được, chỉ là Hoàng Đế ban thưởng hơn tám lạng trà búp Long Tĩnh, làm người khác cảm thấy kinh sợ không thôi.

Ai cũng biết đây là cống trà trân quý, lúc Tiên Đế còn sống thì mọi người xem loại trà này là đại biểu cho ân sủng của Hoàng Đế, ai càng được nhiều thì người đó coi như được nhiều thánh sủng.

Còn nhớ thời điểm Sở Quý phi còn được sủng ái, Tiên Đế đã đưa đến chỗ nàng năm lượng trà mà thậm chí còn vượt qua khỏi phần phân lệ trong cung, nghe nói việc này khiến cho Vương Hoàng Hậu canh cánh trong lòng cả đời.

Mà nay Hoàng Thượng lại ban thưởng hơn tám lượng cho Tiết gia Tam tiểu thư, phải biết hiện thời đã là cuối năm, này chút ít trà này chỉ sợ là toàn bộ số dư trong cung của Bệ hạ.

Phần ân sủng này, ai có thể sánh bằng?

Sau này, khi vị Tam tiểu thư này tiến cung chỉ sợ là sẽ độc chiếm thánh sủng một thời gian.

Một số nhà có nữ tử vừa độ tuổi tiến cung, ban đầu nhằm tận dụng lợi thế vào việc của Hoàng Đế mà đem nữ nhi đưa vào trong cung, nhưng mà ngay lúc này đây lại không thể không tính lại toàn bộ kế hoạch xem có thích hợp hay không.

Hoặc có lẽ bọn họ nên hoãn lại một thời gian, không nên ở thời điểm tiểu thư Tiết gia đang được thánh sủng mà đưa nữ nhi nhà mình đi vào tranh sủng, chỉ sợ ngay cả một danh phận cũng không có được.

Trong Tiết phủ, hiểu rõ phân lượng ban thưởng của Hoàng Đế chính là Tiết lão thái gia cùng Chu lão thái quân.

Chu lão thái quân đã âm thầm tăng thêm phí sinh hoạt và đồ dùng trong viện của Tiết Tĩnh Xu.

Còn như đối với chính bản thân Tiết Tĩnh Xu, giống như trước đó đã từng ở trước mặt Hoàng Đế nói rằng nàng đối với trà đạo cũng không có quen thuộc.

Mấy năm nàng sống ở trên núi, đều là uống nước trà sơn dã trên núi, nàng cùng Liễu Nhi hái một ít về làm, tự mình pha chế, phơi khô để trong hộp, vừa đủ uống cho một năm.

Đối với trà trân phẩm thì đã có nghe qua kỳ danh ở trong sách nhưng lại không biết là vị trà này. Hôm nay ở trong cung uống thử, nàng còn không biết trà mà mình uống được chính là trà búp Minh Tiền Long Tĩnh, chờ đến khi được Hoàng Đế ban thưởng tới rồi mới rõ ràng.

Bởi vậy, nàng tự nhiên cũng sẽ không biết người ngoài bởi vì chút ít trà này mà liên tưởng ra bao nhiêu thứ.

*****

Trong cung ban thưởng tới đều được trực tiếp đưa đến Nghênh Xuân viện, Liễu Nhi nhìn mấy cái hộp, thở dài nói: "Tiểu thư, Thái Hoàng Thái Hậu cùng Hoàng Thượng sao lại nhiệt tình như vậy? Mới có mấy ngày, đã ban thưởng ba lượt".

Tiết Tĩnh Xu cười khẽ, lấy lá trà ra, ngửi ngửi, nói: "Liễu Nhi, ngươi mau đem ấm trà đến bày ra, chúng ta pha thử loại trà này, uống vào sẽ rất ngon".

Liễu Nhi đi tới gần liếc mắt nhìn, ngạc nhiên nói: "Lá trà này sao lại có hình dáng như vậy chứ? Rất giống với đầu lưỡi gà".

Tiết Tĩnh Xu vui vẻ nói: "Cái gì mà đầu lưỡi gà, trên sách nói này gọi tước lưỡi".

"Kia không phải là đầu lưỡi gà à". Liễu Nhi nhắc mãi, đem trà cụ dọn ra.

Lá trà khi được ngâm trong nước nóng khiến cho toàn bộ trong phòng đều tràn ra một cỗ trà hương tươi mát, Liễu Nhi hít sâu một hơi, nói thẳng: "Thơm quá! Không hổ là trà Hoàng Thượng uống".

Tiết Tĩnh Xu đưa cho nàng một ly, nàng uống qua một ngụm, hớp hớp miệng, "Uống ngon!"

Tuy là lời nói trắng ra nhưng lại là lời thật lòng.

Tiết Tĩnh Xu nhấp một ngụm nhỏ, chờ mùi thơm ngát ở giữa mũi miệng loang ra, mới chậm rãi nuốt xuống, "Ngày mai ta sai người đưa cho sư phụ một ít, để cho mọi người cũng nếm thử".

Liễu Nhi gật đầu liên tục như nhớ tới cái gì, chần chờ nói: "Tiểu thư, bên chỗ lão thái thái và phu nhân?"

Tiết Tĩnh Xu rũ lông mi xuống, thổi thổi nước trà, nói: "Tổ mẫu cùng mẫu thân nhìn quen thứ đồ tốt, về phần lá trà này, chắc hẳn các nàng cũng không so đo với chúng ta".

Liễu Nhi không nói thêm lời nào, an an tĩnh tĩnh uống trà xong, đem lá trà còn lại cẩn thận cất đi.

Nàng nhìn ngăn tủ bên trong, đã mấy ngày nay Hoàng Đế cùng Thái Hoàng Thái Hậu ban thưởng này nọ, đột nhiên cũng có chút sầu lo, "Tiểu thư, bên trong cung ban thưởng càng ngày càng nhiều, trong tâm của ta có chút không yên lòng, giống như thiếu nợ ai cái gì đó, người nói chúng ta phải như thế nào mới trả được đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!