Editor: Dứa
Triệu Quy Nhạn hoảng sợ, dòng hồi ức mông lung năm xưa như được đẩy khỏi màn sương mù bủa vây khắp nơi, từ từ hiện rõ.
Nam tử từng mỉm cười nhìn Triệu Thanh Loan dưới đèn hoa, nam tử từng dịu dàng nhặt cánh hoa rơi trên vai Triệu Thanh Loan, nam tử từng thả đèn hoa sen với Triệu Thanh Loan bên bờ sông xa thẳm…
Diện mạo vốn mơ hồ, qua lời dẫn dắt của Hà ma ma, dần hiện lên trong đầu Triệu Quy Nhạn.
Thuở bé nàng từng nhìn trộm người trong lòng của Triệu Thanh Loan, hoá ra chính là Thế tử Kính Vương, Tống Minh Hàn.
Cả trái tim lẫn cơ thể Triệu Quy Nhạn đều run rẩy, sắc mặt càng tệ hơn. Không ngờ Triệu Thanh Loan lại liên quan đến Tống Minh Hàn.
Nàng vốn thông minh, gần đây được mài giũa trong cung nên đã nhanh nhạy hơn, suy nghĩ cũng thông suốt hơn trước nhiều.
Nàng không ngại phán xét Tống Minh Hàn bằng ác cảm lớn nhất, Triệu Thanh Loan đã mất mạng trong thâm cung này, a tỷ chết quá đột ngột, chắc chắn đằng sau đầy rẫy âm mưu.
Lòng dạ Tống Minh Hàn u ám sâu xa, nói không chừng dạo trước hắn ta tiếp cận Triệu Thanh Loan là có mục đích.
Nghĩ theo hướng khác, Trình Cảnh Di đã đề phòng cha con Kính Vương từ lâu. Sau khi Kính Quốc công được phong vương, người vốn nên an phận thủ thường lại phất lên như diều gặp gió, rục rịch muốn lấn át thiên tử, có phải điều này đã chứng tỏ tâm tư thối nát của chúng? Chưa thỏa mãn với chức vị Vương gia và đất phong, chúng còn mưu đồ nhắm vào ngôi vị chí tôn vô thượng của Trình Cảnh Di?
Triệu Thanh Loan đóng vai trò gì trong đó?
Gián điệp của cha con Kính Vương?
Triệu Quy Nhạn càng nghĩ, hình tượng người tỷ tỷ dịu dàng lương thiện chợt lung lay, hệt như tâm trạng của nàng lúc này.
Triệu Quy Nhạn bỗng đỏ mắt, tỷ tỷ của nàng hiền lành nhã nhặn, lại bị chúng kéo vào âm mưu bẩn thỉu, cả đời bị người ta đè đầu cưỡi cổ, mặc sức chà đạp, cuối cùng rơi vào kết cục tan nát thành bùn, thê thảm bi thương.
Nỗi oán hận trong Triệu Quy Nhạn dâng trào, nàng tự nhủ đừng nghĩ nhiều nữa. Không có chứng cứ, đây chỉ là suy đoán của nàng, nàng chưa chứng minh được nên không thể đánh giá ác ý về người khác như vậy.
Nhưng nàng không nhịn nổi.
Hà ma ma thấy Triệu Quy Nhạn hơi tái mặt, cánh môi nàng mím chặt thành một đường thẳng nhỏ, bà sợ điếng người, vội vàng nhẹ nhàng an ủi: "Hoàng hậu nương nương chớ tức giận, cẩn thận Hoàng tử trong bụng!"
Hiện giờ Hà ma ma đã trung thành tận tâm với Hoàng hậu, trước kia chỉ nể tình Triệu Thanh Loan nên mới để ý chăm sóc nhiều hơn. Nhưng hôm nay, bà thật sự đối xử với nàng như chủ nhân của mình.
Tuy bà cũng hận không thể lập tức bắt được hung thủ sát hại Triệu Thanh Loan, nhưng bà càng hy vọng, Triệu Quy Nhạn có thể bình an sinh hạ Hoàng tử.
Người chết không thể hồi sinh, người sống mới là quan trọng nhất!
Hà ma ma luống cuống tay chân, không dám nói mấy lời kích thích Triệu Quy Nhạn nữa.
Bà gọi Thải Nguyệt đến lấy thêm trà nóng, rồi vừa khuyên nhủ vừa trấn an, động viên một lát mới xoa dịu được Triệu Quy Nhạn.
Hai người hầu hạ Triệu Quy Nhạn lên giường nằm, buông màn lụa rồi thay băng một lần nữa. Khi hơi lạnh tràn ngập khắp nơi, cả hai mới cẩn thận lui ra ngoài.
Giữa bóng tối, Triệu Quy Nhạn mở mắt, hiện giờ tâm trạng của nàng đang chới với, nàng nhớ Trình Cảnh Di ở nơi cách xa ngàn dặm khôn xiết.
Sau khi Trình Cảnh Di rời đi, Triệu Quy Nhạn đổi trầm hương Vân Thủy trong điện thành Long Diên Hương mà Trình Cảnh Di thường dùng. Chìm trong Long Diên Hương vừa nhã nhặn vừa mạnh mẽ, Triệu Quy Nhạn khẽ trở mình, áp má lên gối đầu đặt cạnh, hít hà mùi hương chỉ thuộc về riêng Trình Cảnh Di, như thể Trình Cảnh Di vẫn đang kề bên nàng.
Không biết có phải vì đang mang thai nên nàng đa sầu đa cảm không, trước đây nàng không hay khóc, nhưng từ sau khi vào cung rồi có con, nàng dễ khóc lắm.
Triệu Quy Nhạn hoang mang, nếu Trình Cảnh Di ở đây, nếu hắn ở đây, có lẽ giờ phút này nàng sẽ nhào vào ngực hắn khóc uất ức, khóc không biết trời trăng mây gió gì.
Triệu Quy Nhạn nắm chặt chăn gấm còn vương mùi hương của Trình Cảnh Di trong ngực, tựa như trước đây, hằng đêm nàng luôn nép mình vào cơ thể ấm áp của Trình Cảnh Di, giúp nàng nhanh chóng chìm vào cơn mơ.
Không biết có phải vì trước khi ngủ biết hơn một nửa chân tướng không, ban đêm Triệu Quy Nhạn bắt đầu gặp ác mộng.
Bóng tối vô biên bao trùm khắp cơn chiêm bao, cơn gió dữ thổi vù vù bên tai khiến nàng lảo đảo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!