Chương 43: (Vô Đề)

Editor: Dứa

Triệu Quy Nhạn phát hiện bên dưới có vài ánh mắt khiến nàng cực kỳ khó chịu, cảm giác như đang bị nhìn trộm.

Nàng bình tĩnh liếc xung quanh, sau khi thấy ánh mắt oán hận của Triệu Vân Oanh và ánh mắt có phần phức tạp của Dương thị, nàng không nhìn nữa.

Không phải họ.

Trong lòng Triệu Quy Nhạn nảy sinh cảm giác khác thường, ánh mắt khiến nàng như bị gai đâm đó không đến từ họ.

Sống chung nhiều năm, nàng rất quen thuộc với ánh mắt của đám người Triệu Vân Oanh, tuy không thoải mái nhưng cũng chưa đến mức khiến nàng cảm thấy sợ hãi.

Trong khoảnh khắc vừa rồi, dường như nàng đang đứng giữa một khu rừng rậm, trở thành con mồi bị rắn độc nhìn chòng chọc, có thể rơi vào bụng nó bất cứ lúc nào.

Triệu Quy Nhạn chạm vào cổ tay mình, cố gắng đè nén cảm giác kỳ lạ kia.

Thấy nàng lo lắng xoa cổ tay, Trình Cảnh Di nhướn mày, khẽ hỏi: "Căng thẳng à?"

Triệu Quy Nhạn gật đầu, cười nhẹ: "Có một chút."

Trình Cảnh Di vươn tay nắm bàn tay mềm mại của nàng, khích lệ: "Trẫm luôn ở đây."

Lông mi Triệu Quy Nhạn run rẩy, nụ cười lần này rõ ràng hơn nhiều.

Ánh mắt Trình Cảnh Di lóe lên, hắn nói: "Nàng luyện tập cưỡi ngựa lâu rồi, lát nữa phải chơi thật vui vẻ nhé."

Triệu Quy Nhạn định lên tiếng đáp lời, đột nhiên bên cạnh vang lên một giọng nói khoan thai tao nhã.

"Bệ hạ ưu ái Hoàng hậu cũng phải có mức độ. Từ trước đến nay, chuyến săn mùa đông luôn là dịp để những nhân vật xuất chúng thể hiện khả năng, cuộc rượt đuổi giữa các anh tài cũng là một cảnh tượng hoành tráng của Đại Ngụy ta. Xưa giờ Bệ hạ luôn coi trọng luật lệ, trước đây chuyến săn bắn cạnh tranh khốc liệt, còn lần này lại mất hết phép tắc, vì Bệ hạ biến chuyến săn bắn long trọng trang nghiêm thành nơi vui chơi của Hoàng hậu."

Ánh mắt Trình Cảnh Di trở nên u ám, nụ cười trên mặt nhạt dần. Hắn nhẹ nhàng che chở cho Triệu Quy Nhạn ở phía sau, hành lễ vấn an với người vừa tới: "Mẫu hậu vạn phúc."

Người đến là Tống Thái hậu, hôm nay bà ta ăn vận oai vệ hiên ngang, trang phục cưỡi ngựa màu xanh lam, búi tóc cao như mây, phụ kiện trên đầu được làm hoàn toàn từ đá quý màu đỏ rực, tỏa sáng lấp lánh khi bà ta bước đi. Ánh sáng bắn ra bốn phía khiến người ta không nhận ra hiện giờ bà ta đã gần năm mươi, trông chẳng khác gì một nữ tướng quân chinh chiến trên sa trường.

Triệu Quy Nhạn sửng sốt trong giây lát, quả thực Tống Thái hậu xinh đẹp vô song, khiến người ta không thể rời mắt nổi, đủ để biết khi còn trẻ Tống Thái hậu từng hoa nhường nguyệt thẹn cỡ nào.

Khó trách năm xưa Tiên đế lại sủng ái bà ta lâu dài như vậy, giúp bà ta trở thành một ngoại lệ: Mới vào cung đã làm Quý phi, cố Hoàng hậu vừa qua đời bà ta đã ngồi vào vị trí Hoàng hậu, còn Trình Cảnh Di đã được lập làm Thái tử ngay từ khi lọt lòng.

Chỉ mỗi Tống Thái hậu mới nhận được sủng ái như thế.

Triệu Quy Nhạn dời mắt, thấy một nam tử trẻ bên cạnh Tống Thái hậu. Nam tử kia nhìn có vẻ trạc tuổi Trình Cảnh Di, vóc dáng gầy gò, áo choàng mặc trên người có phần rộng rãi. Hôm nay ai cũng cố gắng mặc thoải mái nhất để cưỡi ngựa, nhưng nam tử này lại dùng áo choàng bọc kín không một kẽ hở.

Diện mạo nam tử tuấn tú, mặt mày như tranh vẽ, trên người toát lên cảm giác hài hòa thân thiện, chẳng qua màu da có phần nhợt nhạt bất thường, trông khá yếu ớt.

Hình như đã nhận ra ánh mắt của nàng, nam tử ngước nhìn, nở nụ cười yếu ớt với nàng, tựa như gió xuân lướt qua mặt trong thoáng chốc.

Là nam tử trẻ tuổi triển vọng, dịu dàng lịch sự tao nhã.

Triệu Quy Nhạn cảm thán trong lòng, sức khoẻ người này có vẻ không tốt lắm.

Tống Thái hậu xách váy, từ tốn đến trước mặt Trình Cảnh Di: "Hoàng đế, với tư cách là mẫu thân của con, ai gia có trách nhiệm nhắc nhở con khi con phạm sai lầm. Thân là vua của một nước, con đừng bao giờ quên bổn phận của mình, không thể vì ai đó mà phá vỡ nguyên tắc."

Trình Cảnh Di đứng chắp tay, trên môi nở nụ cười nhưng ánh mắt lại lạnh thấu xương.

"Nhi thần tự có chừng mực."

Trình Cảnh Di mất kiên nhẫn, dạo trước hắn nghiêm túc tuân thủ lễ giáo, họ khuyên hắn chớ bảo thủ không chịu thay đổi.

Hiện giờ vất vả lắm hắn mới có người mình thích, muốn đối xử tốt với nàng một chút, họ lại bảo hắn phải tuân theo phép tắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!