Chương 34: (Vô Đề)

Editor: Dứa

Vì Thái hậu và Cảnh Hoà đế hình như đang xảy ra chút xích mích, nên bầu không khí của yến tiệc cũng không được tốt lắm.

Nhiều đại thần và phu nhân chỉ trò chuyện với những người ngồi gần, càng không dám nhìn lung tung.

Qua ba lần rượu, mọi người vẫn ngồi theo khuôn phép, không hề giống một yến tiệc.

Cách đó một chỗ, Giang Diêu đang nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Trình Cảnh Di. Giữa khung cảnh ồn ào, hắn thờ ơ như một vị thần ngồi trên miếu cao.

Các đại thần kính rượu, hắn chỉ nhấp nhẹ một ngụm, không uống nhiều, vừa kiềm chế vừa xa cách.

Nhưng những vị đại thần lại hết sức kinh ngạc, thái độ không nén được vui sướng, như thể việc Trình Cảnh Di nể mặt họ là vinh dự lớn lao.

Giang Diêu sờ cằm, đăm chiêu.

Trước kia Trình Cảnh Di là người thiếu kiên nhẫn nhất trong các yến tiệc, thường chỉ ngồi một lát rồi mượn cớ rời khỏi. Hôm nay hắn kiên nhẫn quá mức như thế, rõ ràng có điều bất thường.

Hắn ta dừng mắt trên người Triệu Quy Nhạn bên cạnh, nàng đang chống cằm, gật gà gật gù, nhìn như sắp ngủ gật, hắn ta mỉm cười đầy ẩn ý.

Yến tiệc vẫn là yến tiệc trước đây, nhưng đã xuất hiện thêm một nàng Hoàng hậu nhỏ, khiến người ta nhọc lòng không thôi.

Chỉ mới uống một chén rượu đã ngà ngà say.

Giang Diêu nhướn mày, sực nhớ ra, mấy ngày trước Trình Cảnh Di đã thề sẽ tìm cho Triệu Quy Nhạn một đức lang quân có phẩm cách tốt. Hắn ta buông tay xuống, đột nhiên đứng dậy.

Giang Diêu tới trước bàn của Trình Cảnh Di, mỉm cười nhìn hắn: "Bệ hạ, có vô số thanh niên tài tuấn đến dự yến tiệc hôm nay, họ là niềm hy vọng của Đại Ngụy ta, là rường cột nước nhà của Đại Ngụy ta. Nếu Bệ hạ không ngại, hãy kiểm tra vài câu, đó cũng là vinh hạnh của họ!"

Trình Cảnh Di ngước mắt, nặng nề nhìn Giang Diêu.

Giang Diêu thản nhiên nhìn lại: "Chính miệng Bệ hạ đã khen ngợi nhân tài ở Đại Ngụy đông đúc, chẳng phải bây giờ là một cơ hội tốt để họ thể hiện tài năng của mình sao?"

Lúc trước do Trình Cảnh Di tự mình nói, hiện giờ hắn sẽ không hối hận chứ?

Trong lòng Giang Diêu có phần vui sướng, hắn ta hiếm khi thấy Trình Cảnh Di quan tâm đến người khác.

Hắn ta xem trò hay còn không sợ lớn chuyện, mỉm cười chắp tay với Triệu Quy Nhạn ngồi kế bên: "Hoàng hậu nương nương không ngại kiểm tra chư vị thần tử cùng Bệ hạ chứ?"

Triệu Quy Nhạn chớp chớp mắt, nàng có biết gì đâu?

Tuy trong lòng lo lắng, nhưng ngoài mặt nàng vẫn thản nhiên, thoải mái hào phóng đáp: "Được thôi, đúng lúc bổn cung cũng muốn mở mang kiến thức cùng chư vị."

Trình Cảnh Di nghe nàng nói vậy, siết chặt bàn tay cầm chén rượu. Sau vài nhịp thở, hắn bình tĩnh thả lỏng tay, giọng lạnh lùng trầm thấp: "Vậy để họ tiến lên gặp một lần đi."

Giang Diêu hào hứng chắp tay: "Thần tuân chỉ!"

Dứt lời, hắn ta sải bước trở về yến tiệc, chỉ dăm ba câu đã triệu tập được rất nhiều công tử nhà quan trẻ tuổi.

Trước khi tới, đám công tử nhà quan này đã nghe nói hôm nay Bệ hạ sẽ đích thân gặp họ, khiến họ phấn khởi hồi lâu, thầm muốn phô diễn tài năng trước mặt Bệ hạ. Tốt nhất là lọt vào mắt xanh của Bệ hạ, đến lúc đó chẳng phải con đường làm quan sẽ rộng mở, một bước lên mây sao?

Ấy mà họ chờ mãi chờ hoài nhưng Bệ hạ vẫn ngồi yên tại chỗ, không định triệu kiến họ. Trong lòng họ đã như kiến bò trên chảo nóng từ lâu, vừa sốt ruột vừa bất an, nhưng Bệ hạ không nhắc, họ cũng không dám chủ động hỏi.

Hiện giờ nghe thấy Giang Diêu nói vậy, đám người xoa tay vui vẻ, đắc ý tới trước mặt Trình Cảnh Di.

Phần lớn những công tử nhà quan này mới cập quan, thậm chí còn có mấy thiếu niên thoạt trông chỉ mới mười tám mười chín tuổi.

Tất cả ăn mặc tươm tất, áo gấm đai ngọc, phong độ ngời ngời, mặt mày tràn đầy sức sống, như mặt trời mới mọc, khiến người ta thoải mái khi nhìn vào.

Trình Cảnh Di nheo mắt, khóe mắt thoáng thấy Triệu Quy Nhạn cũng sống động không kém. Hắn lập tức cầm chén rượu trên bàn lên uống một hơi cạn sạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!