Chương 23: (Vô Đề)

Bọn hạ nhân trong phủ vẫn đang trong trạng thái hốt hoảng, Vạn thị cùng Chung đại nhân nhanh chóng khôi phục lại trạng thái.

"Là bệ hạ sao?" Vạn thị ngạc nhiên nói.

Chung đại nhân theo bản năng mà phủ nhận: "Không thể nào."

Vạn thị cũng không gặp Tấn Sóc Đế được mấy lần.

Lần duy nhất nhìn thấy rõ diện mạo của Tấn Sóc Đế là khi đó bà vẫn chưa thành thân. Lúc đó Tấn Sóc Đế vẫn còn niên thiếu khác xa so với tiên đế khi xưa. Khi đó các quan thần còn khen hắn lân phượng chi lan, như chương như khuê.*

* lân phượng chi lan: lân phượng: ẩn dụ của người cao quý, chi lan: đức tính cao thượng, tài đức.

* như chương như khuê: có vẻ ngoài cao quý.

Nhưng lúc đó Vạn thị nhìn thấy Tấn Sóc Đế lên ngôi khi còn là niên thiếu, trong lòng cảm thấy có chút sợ hãi.

Dù sao cũng không phải là một đế vương ôn hòa.

Vạn thị âm thầm lắc đầu, nói: "Là Thái Tử nói với con đây là do bệ hạ cho?"

Chung đại nhân nói tiếp: "Hay là bệ hạ biết được quan hệ của Niệm Niệm cùng Thái Tử... đây là ngài ấy ngầm đống ý sao?"

Không có, không hề, đừng nói bậy nha!

Chung Niệm Nguyệt chống lấy tay vịn, mượn lực ngồi thẳng dậy, nói: "Là bệ hạ tự tay đưa cho con... Thư Dung ngươi nói xem, có phải hay không?"

Thư Dung gật đầu liên tục: "Khi tiểu thư ở huyện Thanh Thủy, Thái Tử điện hạ bận xử lý chính vụ, cũng không nói chuyện được mấy câu. Đây đúng thật là bệ hạ thưởng cho tiểu thư."

Thư Dung cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, là vì tiểu thư đã cứu bệ hạ sao?

Nàng ta do dự nói: "Mạnh công công đối xử rất tốt với tiểu thư." Nói tới đây nàng ta cảm thấy dường như Mạnh công công đối xử với tiểu thư còn tốt hơn cả Đại hoàng tử.

Nói xong tất cả, thực sự làm cho Vạn thị cùng Chung đại nhân ngây ngốc.

Chung Niệm Nguyệt đưa tay chỉ cái tráp kia nói: "Đây là lấy từ trong phủ của quan huyện..."

Chung đại nhân kinh ngạc nheo mắt lại: "Tang vật?"

Chung Niệm Nguyệt: "Cha à, đã tới tay con thì không phải là tang vật nữa."

Chung đại nhân im lặng không nói.

Chuyến đi tới huyện Thanh Thủy lần này đúng thật là tới để bắt tên quan huyện kia? Nếu kiểm kê tài sản tại đó, tìm ra được một tráp bảo vật như vậy mà ngài ấy lại đưa cho Chung Niệm Nguyệt. Vậy đúng thật là bệ hạ đối xử với nàng có chút đặc biệt.

Chung Niệm Nguyệt lại nói: "Sao có thể là vì Thái Tử biểu ca? Biểu ca không thích con, giờ cũng tốt rồi con cũng sẽ không thích hắn nữa."

Vạn thị nghe thấy nửa câu đầu còn hơi cau mày lại nhưng khi nghe thấy câu sau liền không nhịn được mà cuời.

Vạn thị ôn nhu hỏi: "Vậy bây giờ Niệm Niệm thích ai?"

Chung Niệm Nguyệt cúi đầu giống như đang lựa chọn: "Thích ca ca đi."

Vạn thị ngạc nhiên tưởng rằng bản thân bà nghe nhầm.

Chung Niệm Nguyệt chống cằm nói: "Bây giờ ca ca đối xử với con tốt hơn biểu ca rất nhiều, con thích ca ca hơn."

Chung đại nhân nghe thấy liền bật cười, cùng Vạn thị nói chuyện: "Ta trước đó đã cũng nàng nói, Niệm Niệm tuổi còn nhỏ không phân biệt đâu là yêu thích..."

Vạn thị ngạc nhiên mà đứng ở đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!