Chương 2: (Vô Đề)

"Nhất Thầm Phong Nguyệt" tọa lạc ngay trung tâm Lăng Thành, khu vực tấc đất tấc vàng, được mệnh danh là một trong những khách sạn xa hoa bậc nhất thế giới.

Dù thường xuyên sống ở Lăng Thành, nhưng Lê Đường chưa từng mua nhà cố định tại đây. Phần lớn thời gian cô đều lưu trú tại

"Nhất Thầm Phong Nguyệt", nơi cô có một căn phòng tổng thống dành riêng cho mình. Thậm chí, một phòng ngủ trong đó còn được cải tạo thành phòng vẽ.

Sau khi trở về khách sạn, cô tiện tay đá bay đôi giày cao gót đã mang suốt cả ngày, rồi đi thẳng vào phòng tắm.

Nhân viên khách sạn biết rõ sở thích tắm bồn của Lê Đường nên đã chuẩn bị sẵn nước ấm và tinh dầu, đảm bảo cô vừa về đến nơi là có thể ngâm mình thư giãn ngay lập tức.

Mùi hoa cam theo làn hơi nóng khuếch tán khắp phòng, Lê Đường lười biếng tựa người vào thành bồn tắm siêu lớn, vừa ngâm mình vừa lướt qua bài đăng về

"nghiên cứu thực vật thụ phấn" trên diễn đàn của Đại học Minh Hoa.

Ban đầu bài viết mang tính học thuật này chỉ có vài bình luận, nhưng bất ngờ bùng nổ, rất nhiều sinh viên đã bật chế độ thám tử, bắt đầu phân tích thời gian và địa điểm gây án.

Bình luận 1198 (Tân sinh viên Pháp y – Phát ngôn vô trách nhiệm): Dựa vào mức độ mới của vết thương, có thể nhận định vùng da xung quanh có dấu hiệu thâm nhẹ, vết cắn trông có vẻ rõ nhưng đường nét đã bắt đầu mờ đi, thời gian xảy ra sự việc khoảng năm ngày trước.

Còn một đặc điểm nữa: cắn sâu thế này, chứng tỏ nghi phạm có hàm răng cực kỳ khỏe mạnh.

Dựa vào mốc thời gian này, mọi người bắt đầu điều tra lịch trình của Khương Lệnh Từ.

Bình luận 1222 (Người tốt không mong hồi đáp): Năm ngày trước, giáo sư Khương còn đang ở cổ trấn Giáng Vân để khảo sát văn tự giáp cốt mới khai quật, thời gian dự kiến kéo dài một tháng, đến thứ Sáu tuần này mới quay lại trường.

Bình luận 1300:

Mọi người thử tưởng tượng xem, con đường lát đá xanh của cổ trấn, một đêm đông mưa phùn giăng mờ, nam nữ sưởi ấm cho nhau... Hoàn cảnh này mà không có chuyện gì xảy ra thì đúng là đi ngược lại định luật nhân sinh!

Bình luận 1301:

Vậy là tình một đêm à?

Lê Đường kéo màn hình lướt xuống, đầu ngón tay vô thức lướt nhẹ lên sau gáy vừa cảm thấy lạnh buốt, sau đó âm thầm dùng tài khoản phụ để bình luận.

Bình luận 1302 (Bảo vệ quyền riêng tư của thực vật là trách nhiệm của mỗi người): Trường mấy người đúng là toàn nhân tài.

Năm ngày thì đoán đúng đã đành, nhưng địa điểm, diễn biến thậm chí cả thời tiết cũng chuẩn từng milimet. Tất nhiên rồi, răng của cô cũng siêu khỏe mạnh.

Lần nào khám sức khỏe, bác sĩ cũng khen răng cô mọc còn chuẩn hơn cả sách giáo khoa.

Lê Đường dứt khoát tắt điện thoại, vươn người đẩy ra xa, tận dụng tối đa kỹ năng bịt tai trộm chuông*

(*) Bịt tai trộm chuông () là một thành ngữ Trung Quốc, mang ý nghĩa chỉ hành động tự lừa dối bản thân, nghĩ rằng che giấu sự thật thì người khác cũng không biết.

Câu chuyện bắt nguồn từ một kẻ trộm muốn lấy cắp một chiếc chuông nhưng biết nó sẽ phát ra âm thanh. Hắn nghĩ rằng nếu bịt tai lại, hắn sẽ không nghe thấy tiếng chuông và cho rằng người khác cũng không nghe thấy. Đây là một sự ngụy biện, vì dù hắn có bịt tai thì tiếng chuông vẫn vang lên.

Thành ngữ này thường được dùng để chỉ những người cố tình che đậy sự thật hoặc tự dối mình, nghĩ rằng điều đó có thể qua mắt được người khác.

Theo chuyển động của cô, mặt nước trong bồn tắm dập dềnh thành từng đợt gợn sóng, hơi nóng bốc lên làm đôi đầu gối trắng nõn trở nên ửng hồng đầy mờ ám.

Ánh mắt Lê Đường vô tình lướt qua sắc đỏ mơ hồ trên da, ký ức về đêm hôm đó bất giác hiện lên không kiểm soát.

Trời âm u, mưa rơi, cổ trấn.

Lê Đường vì cạn kiệt cảm hứng mà rơi vào bế tắc sáng tác, ai cũng nói trên đời này căn bản không có một cơ thể hoàn mỹ, cho đến đêm đó, cô uống nhiều hơn hai ly, từ quán bar trở về khách sạn thì gặp được Khương Lệnh Từ ướt đẫm trong cơn mưa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!