Chương 9: (Vô Đề)

Tuy rằng Từ Canh hận Thái hậu đến mức muốn lấy mạng bà ta, nhưng trên mặt lại không lộ ra nửa điểm, mỗi ngày đều thỉnh an từ rất sớm, làm bộ tôn tử hiếu thuận, mấy hoàng tử kia đều không thể sánh bằng.

Hôm nay, hắn lại đến thỉnh an Thái Hậu, vừa ngồi xuống uống ngụm trà, liền nghe được Thái Hậu hỏi:

"Người hầu bên người Thái Tử gần đây đổi rồi sao, lâu rồi không thấy Lưu Phúc Lễ đi cùng con, hắn làm sai cái gì chọc giận con sao?"

Từ Canh thầm nghĩ quả nhiên là tới rồi, trên mặt lại rất tự nhiên, cười trả lời: "Lưu Phúc Lễ làm việc trọng ổn, lại là do Hoàng tổ mẫu ban tặng, rất tin cậy, trong cung của tôn nhi còn phải dựa vào hắn làm chủ, sao có thể suốt ngày theo con đi nơi nơi được, cho nên mới điều đến vài nội thị.

Cũng may hắn tuổi còn nhỏ, lại trung thành thành thật, đến cả phụ hoàng cũng khen hắn đó.

"Đến cả Hoàng thượng cũng khen ngợi, Thái hậu tự nhiên không thể làm gì, chỉ không vui. Kế này của nàng không thành, trong lòng liền nảy ra kế khác,"Thái Tử là trữ quân của cả nước, sao bên người chỉ có một nội thị hầu hạ. Có phải người trong tay dùng không được?

Lát nữa lấy hai người ở bên ta mang về, đều rất cẩn thận trung thành, sẽ không thấp hơn so với người khác.

"Từ Canh cười càng thêm sáng lạn,"Người trong cung Hoàng tổ mẫu tự nhiên cơ linh nhất, chỉ là hôm qua phụ hoàng vừa ban xuống mấy nội thị, còn ra Lý Như Xương đích thân tuyển chọn, tôn nhi không dám tùy tiện dẫn bọn họ đi theo, sợ có chỗ nào không ổn sẽ chọc người không vui.

Trường Tín cung nội thị cũng đã đông, tôn nhi cũng không dám xin thêm người nữa, bằng không, triều thần thấy được, lại nói ta tham quyền."

Thái Hậu liếc mắt thật sâu nhìn Từ Canh, lức trước nàng mơ hồ cảm thấy tôn tử này đã thay đổi, hôm nay thử một lần, quả nhiên như vậy. Đầu óc Thái Tử là một cái dây, như thế thế nào bỗng nhiên lại thông suốt, không thể nắm bắt được, là tên nào nhiều chuyện bên cạnh hắn khuyên nhủ?

Đang nói chuyện, Tạ quý phi dắt theo Từ Long vào điện, thấy Từ Canh, ý cười trên mặt Từ Long nhạt đi,

"Thái Tử ca ca gần đây thật hiếu thuận, mỗi ngày đều đến sớm như vậy, thật sự làm đệ thấy hổ thẹn." Trong lời nói lại có ý châm chọc Từ Canh trước kia bất hiếu.

Nếu là Từ Canh trước kia, nhất định sẽ tức giận cùng Từ Long nháo một trận, trong phòng này chỉ có mẫu tử tạ thị cùng Thái Hậu, ba người một trẻ, không cần biết cũng sẽ truyền đi cái gì.

Từ Canh hận đến nghiến răng, trên mặt lại lộ ý không hiểu, cười tủm tỉm nói:

"Hiếu thuận với Hoàng tổ mẫu là chuyện đương nhiên, nhị đệ thấy hổ thẹn, lần sau đến sớm một chút, Hoàng tổ mẫu thấy cũng vui mừng."

Từ Long không thực hiện được ý đồ, da mặt giật giật, không lên tiếng nữa.

Thái hậu tựa hồ vừa nhớ ra cái gì,

"Thư đồng lúc trước của Thái Tử là huynh đệ Sử gia đang giữ đạo hiếu phải không, thư đồng hiện tại là ai?"

Từ Long chen vào nói:

"Gần đây bên người Thái Tử không có ai đâu."

Như thế không được. Thái Hậu trầm mặt xuống,

"Nhị Lang và Tam lang bên người đều có vài thư đồng, đường đường là Thái Tử điện hạ sao lại không có ai theo hầu. Phủ Khánh Quốc Công có mấy hài tử luôn hiểu chuyện, đọc sách cũng tốt, ngày mai gọi chúng tiến cung cho Thái Tử xem xem. Nếu như vừa lòng, thì chọn bọn họ đi."

Khánh Quốc Công là nhạc phụ Tuệ Vương, Lục Lang và Thất Lang trong phủ xấp xỉ tuổi Từ Canh, Từ Canh từ trước đúng thật có tuyển hai người bọn họ làm thư đồng, sau đó bị xúi giục học một đống tật xấu.

Nhưng mà, Từ Canh cũng không có từ chối, cười đáp:

"Gia giáo trong phủ Khánh Quốc công tự nhiên là tốt rồi." Việc này xem như quyết định như thế.

Hắn cũng không đem chuyện này đặt trong lòng, đến tuổi này, Hoàng đế cũng đã mở lời cho hắn tham dự chính sự, tuần suất đi học tự nhiên cũng giảm bớt, mười ngày có thể đến hai ngày cũng không hề dễ, thứ hai, bản thân hắn cũng không còn là thiếu niên mười lăm tuổi không có chủ kiến, tự nhiên sẽ không bị hai tên hỗn đản ấy lôi kéo, thứ ba, hắn đã hai lần vả vào mặt Thái Hậu, cũng không thể không để lại cho bà ta mặt mũi, nếu phản lại bà ta, không biết bà ta còn nghĩ ra chủ ý độc ác gì nữa.

Thế nhưng, Từ Canh vẫn suy nghĩ quá đơn giản. Buổi tối, Thái Hậu tặng bốn cung nữ đến.

Mấy ngày nay Kim Tử đi theo Từ Canh, trong nội tâm, ít nhiều cũng cảm nhận được giữa Thái Hậu và Thái Tử có sóng ngầm, nghe nói Thái Hậu cho người tới, lập tức căng thẳng.

Từ Canh thấy bộ dạng nơm ớp lo sợ của hắn, không khỏi bật cười,

"Chỉ là mấy cung nữ thôi mà, ngươi khẩn trương cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!