Chương 77: (Vô Đề)

Hồng Gia đế rốt cuộc cũng không nói rõ vị Bán mình này là ai, tuy rằng ông và Tuệ Vương đã sớm không còn tình nghĩa huynh đệ, mà trước mặt nhi tử lại bố trí trưởng bối, hơn nữa nói ra chuyện này có chút tổn hại đến uy nghiêm cùng mặt mũi của Hoàng đế bệ hạ, Hồng Gia đế lập tức nói sang chuyện khác,

"Như thế nào lại gầy đi?"

Mùa hè giảm cân đó.

Từ Canh giải thích nói: "Mấy ngày hôm trước mặt trời như muốn rớt xuống, nơi nơi đều nóng muốn chết, trốn cũng không có chỗ trốn, hận không thể cả ngày ngồi trong suối nước, ăn cái gì cũng không ngon, cho nên mới gầy đi một chút.

Cũng may hôm nay trời mưa, nghe nói gần đây thời tiết chuyển lạnh, thật là cảm tạ trời đất.Không ăn cái gì không thể được.

"Lỗ tai Hồng Gia đế lập tức chú ý đến những cái này, dặn dò nói:"Không ăn được nhiều thì cũng nên dùng một ít, bằng không thân thể sẽ chịu không nổi.

"Ông dừng lại một chút, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng,"Mấy ngày gần đây, ngươi cẩn thận một chút, đừng có chạy loạn khắp nơi.

"Ông nói rất mờ mịt, nhưng Từ Canh lập tức minh bạch, người Tạ gia chỉ sợ kìm nén không được,"Người đến chỗ nào rồi?Còn có thể ở chỗ nào, đều ở trong núi, chỉ chờ một tiếng phân phó.

"Trên mặt Hồng Gia đế dần dần âm trầm, trong mắt đằng đằng sát khí,"Đại Lương triều ít nhiều năm cũng chưa từng có một tên mưu phản, hôm nay thế nhưng lại để cho trẫm liên tiếp bắt được."

Một người là thân đệ đệ, một người là thân sinh nhi tử, muốn nói trong lòng Hồng Gia đế không có chút xúc động cùng phẫn nộ là không thể, nhưng ông rốt cuộc là đế vương, một khi thân tình nhà mình, liền lập tức trở lên lạnh nhạt tàn nhẫn, đặc biệt tưởng tượng sau này sử sách phải hạ một bút như vậy, ông càng hận Tuệ Vương và Từ Long đến nghiến răng nghiến lợi.

Phụ hoàng, ngài… Từ Canh còn định khuyên nhủ, lại bị Hồng Gia đế phất tay ngừng,

"Đừng nói nữa, đây đều do bọn họ dã tâm bừng bừng, tự tìm đường chết, cùng trẫm có quan hệ gì? Giang sơn của trẫm là để bọn họ mơ ước sao?"

Từ Canh sợ Hồng Gia đế kích động, quyết đoán mặc mặc y phục rực rỡ ngu thân,

"Miễn bàn hai người họ, vừa nhắc đến bọn họ phụ hoàng lại không vui vẻ, không bằng giúp nhi tử bày mưu tính kế, suy nghĩ một chút làm sao để dỗ Tân gia cô nương đi."

"Chuyện này trẫm không giúp được ngươi."

Hồng Gia đế lập tức buông tay bày tỏ lập trường,

"Đều là chuyện của người trẻ các ngươi, ngay cả tiểu cô nương cũng trị không được, còn muốn đế trẫm ra mặt hỗ trợ, trẫm không thể ném cái mặt này đi. Đúng rồi, nghe nói tiểu nha đầu Tân gia kia hồi kinh rồi."

"Về kinh thành rồi, sau lại đi Thiên Tân." Từ Canh mặt mày ủ ê mà lắc đầu,

"Trên người nàng như có đôi cánh dài không bằng, muốn đi chỗ nào thì đi, nhi tử còn không tự tại bằng nàng."

"Cái này có thể so sánh sao?

Ngươi là trữ quân của Đại Lương triều, tương lai ngôi cửu ngũ, mỗi ngày xử lý tấu chương có thể chất làm hai chồng cao, đừng nói đi Thiên Tân, ngươi nhìn trẫm xem, tới hành xung tránh nắng một chuyến cũng không dễ dàng.

Ngươi ta là cô nương chưa xuất giá, chỉ cần trong nhà không câu thúc, muốn đi nơi nào không được?

"Hồng Gia đế vừa nói vừa lắc đầu,"Trẫm cũng buồn thay ngươi, nếu như cô nương kia ham vinh hoa phú quý thì thôi đi, người ta căn bản không thèm để ý đến cái này, lại may mắn tự do, như thế nào chịu gả cho ngươi, cả đời canh giữ trong thâm cung ngay cả cửa cung cũng không dễ ra…Phụ hoàng mong người đừng nói nữa được không, nhi tử muốn khóc rồi.

"Từ Canh làm bộ lau mặt, đầy uể oải."Vì chuyện nhỏ này mà khóc sướt mướt, ngươi thật có bản lĩnh a.

"Từ Canh đương nhiên không khóc, chính là thật sự buồn bực,"Cái này sao là việc nhỏ, hôn nhân đại sự hôn nhân đại sự, nhi tử cả đời này chỉ thành thân một lần, cưới một tức phụ, không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này.Vậy tự mình đi dỗ nữ nhân của mình đi.

Còn có…

"Hồng Gia đế cố ý dừng lại một chút, trên mặt lộ ra thần sắc giảo hoạt,"Là người từng trải, trẫm có một bí quyết, người bình thường ta không nói cho hắn.

"Từ Canh lập tức hưng phấn,"Cầu phụ hoàng chỉ điểm.Đi tìm mẹ vợ ngươi!

"Rốt cuộc cũng là thân sinh nhi tử, Hồng Gia đế cũng không lừa gạt hắn, cố ý nghiêm túc mà kiến nghị:"Tân Nhất Lai bên người kia nghĩ cũng đừng nghĩ, trẫm còn không hiểu hắn ư, nữ nhi trong nhà so với nhi tử còn quan trọng hơn, sao có thể gả nữ nhi ra ngoài được.

Đừng thấy hắn trong miệng nói phải giúp nữ nhi tương thân, căn bản không thành, lang quân nhà ai hắn cũng thể nói ra hàng chục tật xấu…Từ Canh minh bạch,Hóa ra Tân tiên sinh cũng không phải chỉ cố ý hướng đến ta?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!