Chương 26: Động phòng

Editor: Lạc Lạc

Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi

Cung Tê Phượng là tẩm cung của hoàng hậu triều Đại Diễn, phòng phía đông không phải là chính điện mà là nơi động phòng.

Lúc này trong thiên điện được bày trí vô cùng rực rỡ, nơi nơi đều là màu đỏ tươi. Trước giường treo màn trăm con, trên giường trải chăn long phượng song hỉ, bốn góc của hỉ giường mắc chiếc màn che long phượng ngăn cách khung cảnh bên trong với bên ngoài.

Nữ quan nhận quả táo với cây gậy như ý (*) từ tay Tiết Tĩnh Xu rồi đưa cho nàng một chiếc bảo bình. (*)

(*) Gậy như ý là một vương trượng nghi lễ và bùa hộ mệnh tôn giáo. Trong đám cưới, chú rể dỡ khăn che mặt của cô dâu bằng một cây gậy như ý. Ý nghĩa tinh thần của món quà này là "Mọi mong ước sẽ được thực hiện" hay là "như ý".

(*) Chiếc bình là biểu tượng của sự may mắn, hạnh phúc viên mãn, linh hồn mãi bất tử.

-Nguồn: baidu-

Tiết Tĩnh Xu ôm bảo bình bước qua chậu than và yên ngựa sau đó nữ quan đưa nàng vào phòng tân hôn. (*)

(*) Cô dâu bước qua chậu than với mong ước cuộc sống sau này sẽ nồng cháy như lửa; bước qua yên ngựa với hàm ý mong mọi chuyện bình an.

Cùng lúc đó trong điện Sùng Đức, vị hoàng thúc thân vương vừa kính cẩn buộc tóc xong cho hoàng đế. Hoàng đế mặc long bào, cùng mấy vị thân vương đến cung Tê Phượng.

Trong phòng có đến hơn mười người nhưng lại không có chút tiếng động nào mà chỉ có âm thanh đang cháy của hai cây nến long phượng.

Tiết Tĩnh Xu ngồi trên giường hỉ, đầu đội khăn voan, đập vào mắt nàng là một màu đỏ vui mừng.

Mũ phượng trên đầu nặng tới mức khiến nàng ê ẩm hết cả cổ nhưng hoàng đế còn chưa đến nên tất cả mọi người chỉ có thể chờ đợi.

Hành lang bên ngoài truyền vào tiếng bước chân dồn dập nối tiếp nhau, nữ quan bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở, "Nương nương, bệ hạ tới rồi."

Khăn voan khẽ lay động, Tiết Tĩnh Xu nắm chặt hai tay.

Nhóm hoàng thân quốc thích dừng bước bên ngoài cung Tê Phượng, chỉ mình hoàng đế đi vào bên trong.

"Tham kiến hoàng thượng." Cung nhân trong phòng quỳ đầy đất.

Hoàng thượng phất tay cho các nàng đứng dậy.

Cung nhân đứng dậy lui sang một bên, lúc này chậu than và yên ngựa trên mặt đất đã được dọn dẹp để hoàng thượng thuận lợi đến trước giường.

Tiết Tĩnh Xu thấy đôi giày thêu hình rồng xuất hiện trước mắt thì run lên.

Nữ quan ty lễ tiến lên cất cao giọng nói: "Mời nương nương thực hiện lễ tọa trướng."

Những nghi lễ này Tiết Tĩnh Xu đều đã được Tô cô cô chỉ dạy cẩn thận. Lễ tọa trướng là nghi thức những người có phúc chuẩn bị sẵn giường chiếu để tân nương ngồi trong màn, quay mặt về hướng nam cầu nhiều con nhiều phúc.

Cái này cũng không có gì khó khăn nhưng vì nàng đang mặc hỉ phục dầy cộm nặng nề, cộng thêm mũ phượng với khăn voan nên đi lại vô cùng bất tiện.

Dù có cung nhân đỡ nhưng sức của các nàng cũng rất yếu nên Tiết Tĩnh Xu không thể mượn được bao nhiêu. Nàng đành cố khống chế cơ thể đã cạn kiệt sức lực của mình, cẩn thận từng li từng tí ngồi lên giường, may mà không xảy ra sai lầm gì.

Sau đó cần phải vén khăn voan nên đám cung nhân lại đỡ nàng xuống giường.

Không biết có phải do cung nữ phía bên trái quá khẩn trương không mà lại trượt tay không đỡ được nàng.

Tiết Tĩnh Xu vừa giơ một chân định bước xuống thì mất đi tay vịn nên cả người liền ngã xuống.

Cung nhân sợ hãi kêu lên, Liễu Nhi chuẩn bị nhào qua đỡ tiểu thư nhà mình thì hoàng đế đứng bên cạnh giường lại nhanh hơn một bước. Một tay vòng qua eo nàng, một tay bế nàng lên.

Vì thế mà khăn voan trên đầu nàng trượt xuống, rơi trên mặt đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!